*Photo: Life in AsiaNZ
Không biết tự bao giờ cái thành kiến ghét người Trung Quốc nó đã hình thành và ăn sâu vào trí não của đại đa số người dân Việt Nam. Số trời đã định khi chúng ta phải nhắm mắt sống chung sát vách với một người hàng xóm không được tốt bụng cho lắm. Ông bạn láng giềng to xác và xấu tính luôn ra oai bắt nạt, tranh giành từng miếng ăn của những cậu hàng xóm nhỏ bé xung quanh. Những đức tính không lấy gì đẹp đẽ đó của Trung Quốc khiến các nước ở bên luôn phải canh chừng lo sợ. Hãy nhìn lại lịch sử và chúng ta sẽ thấy, bao minh chứng không gì có thể chối cãi vẫn còn hiển hiện.
Ngàn năm Bắc thuộc – chính khoảng thời gian tăm tối đó đã định hình trong tâm trí dân tộc Việt một hình ảnh không thể xấu hơn của cái gọi là bè lũ xâm lược đến từ Trung Quốc. Nếu chẳng may có một cuộc khảo sát trên mọi lứa tuổi với một câu hỏi: “Nước nào người dân Việt Nam ghét nhất?” Tôi cam đoan rằng phần lớn phiếu khảo sát sẽ hiện lên hai chữ Trung Quốc. Tại sao không phải là Mỹ, Pháp hay Nhật, những nước đã trực tiếp tham gia những cuộc chiến phi nghĩa, gây ra bao đau thương mất mát cho Việt Nam?
Câu trả lời đơn giản đó là vì Trung Quốc đã đánh mất niềm tin nơi người dân Việt Nam quá nhiều. Nếu không nói đến những mưu đồ chính trị và những lợi ích bộc lộ mười mươi trên trường quốc tế thì ngay cả những việc buôn bán giao thương nhỏ lẻ, người dân Việt từ lâu cũng đã chẳng dám tin tưởng gì nhiều vào những hàng hóa “made in china”. Tất cả những gì được gọi là chất lượng kém đều được hoạch định là có chung nguồn gốc từ bạn Tàu đưa qua.
Ừ, thì có cơ số cái gọi là nguyên do để chúng ta không thích Trung Quốc, tuy nhiên bài viết này sẽ không đi sâu vào phán xét những gì gọi là cái-chúng-ta-không-thích ấy của Trung Quốc. Tôi xin nói về văn hóa trong cách cư xử với người Trung Quốc hiện nay.
Theo quan sát của tôi, từ lâu nay khi bàn luận chung chung về một chuyện gì đó có liên quan tới Trung Quốc, đa số các bạn trẻ đều rất sôi nổi bày tỏ những ý kiến vô cùng tiêu cực, chỉ trích nặng nề về những cái xấu của Trung Quốc mà không cần quan tâm đến đúng sai trước sau. Tất cả phải đảm bảo theo quy tắc “chụp mũ” và phải theo đường hướng “ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng”, vơ đũa cả nắm để xỉ vả, có kèm theo những lời lẽ thiếu tôn trọng dành cho cả một quốc gia láng giềng.
Tâm lý đám đông là thế, vui lắm khi mỗi người góp một câu, vì là chung nên nào ai biết đó là ai, mạnh miệng chém gió nói càng hay càng nhiều “like“… Thật buồn cho những cách biểu thị tình cảm yêu nước đáng xấu hổ đó. Thưa các bạn, các bạn nói như thế được gì và mất gì khi người nghe lại chính là những người đồng bào của bạn, suy cho cùng thì vẫn chỉ là một nhóm cùng kêu ộp ộp với nhau dưới cái giếng tối tăm, cùng bàn luận ra rả về con chim trên cây cao kia.
Sao các bạn không mài dũa thêm ngoại ngữ và vốn hiểu biết của các bạn để đem nó ra tranh luận trên những diễn đàn quốc tế. Họ cũng đang nói xấu, cũng đang có những tư tưởng sai lệch về đất nước Việt Nam ta đó. Thật buồn khi trên những diễn đàn chung trên thế giới, bàn luận về những cái đúng cái sai của nước ta thì lại chẳng thấy bóng dáng một nhà hiền triết Việt Nam nào có thể lên đó chém vài ba chữ, dù chỉ là để bảo vệ hình ảnh của đất nước.
Hiếm hoi lắm một vài bạn có khả năng ngôn ngữ thì lại hạn chế về khả năng tranh luận. Họ – người Trung Quốc, không thiếu những người có thể đưa ra những dẫn liệu xác đáng cho câu trả lời của họ, vậy khi đó chúng ta ở đâu?
Một số đông các bạn hiện nay dường như đang bị che phủ trong một cái vòm thành kiến ghét Trung Quốc mà không cần biết lý do, đơn giản nghe thấy liên quan đến Trung Quốc là ghét. Khi hỏi sâu xa về cái nguồn gốc đó thì chỉ biết trả lời chung chung qua loa. Nếu cho các bạn ở bên Trung Quốc một thời gian, ở tại gia đình một người Trung Quốc nào đó và nhìn nhận về cách sống của họ thì có lẽ tôi tin rằng cách nhận xét của bạn sẽ khác đi nhiều.
Họ – người Trung Quốc, cũng là người bình thường như chúng ta, họ cũng có cuộc sống và có đất mẹ chở che cho họ. Những cuộc chiến mà quốc gia của họ liên quan họ nào có muốn, đó không phải lỗi của họ. Xin đừng đánh giá hay chỉ trích cả một quốc gia dân tộc chỉ vì cái nhìn mù quáng hạn hẹp.
Gần đây thôi khi bài viết “Khi người Việt dạy cho Tây một bài học về văn hóa ứng xử“ của tác giả Dũng Taylor được đưa lên mạng, nhà nhà đọc, người người đọc, tất cả cảm thấy hả hê khi rất hài lòng với cách xử sự của tác giả. Chúng ta đã học được gì khi đọc bài báo này, tôi nghĩ là có nhiều thứ chứ không chỉ vấn đề kỳ thị chủng tộc. Tôi xin trích một câu nói của tác giả trong bài viết đó khi nói với người khách Tây kia:
“Ông có quyền không thích nhưng không có quyền xúc phạm.“
Vâng, câu nói này giờ đây khi áp dụng với thực tế ở Việt Nam thì đúng lắm, tôi cũng mong các bạn khi suy xét về người Trung Quốc cũng như vậy. Các bạn yêu nước, muốn nước khác tôn trọng mình thì xin các bạn đừng có những lời xúc phạm đến nước khác. Hãy tỏ ra các bạn là một người Việt Nam với cách hành xử văn hóa văn minh, hãy chứng tỏ cho họ thấy rằng dù nước chúng ta nhỏ nhưng cách chúng ta cư xử không nhỏ.
Không thể phủ nhận đi rằng những nét văn hóa truyền thống của Việt Nam và Trung Quốc rất gần gũi và đã có một khoảng thời gian dài dân tộc hai nước đã cùng học hỏi những cái hay cái tốt của nhau. Vậy cớ gì mà giờ đây một số các bạn lại dựa vào cái trào lưu ganh ghét Trung Quốc, đòi tẩy chay những tác phẩm văn hóa nghệ thuật có nguồn gốc từ họ?
Vừa rồi tôi có đọc một vài chủ để đòi tẩy chay bài hát “Con Bướm Xuân“ của ca sĩ Hồ Quang Hiếu vì nó là nhạc hoa, nó có nguồn gốc từ Trung Quốc. Thật nực cười, ấy thế mà một loạt các bạn trẻ nhảy vào hòa chung khí thế tẩy chay. Tôi lấy làm bất ngờ về cái sự mù quáng đến mức không thể tưởng được của các bạn.
Kỳ thị, phân biệt đối xử văn hóa nước khác, chính các bạn đang tẩy chay những gì mà nên văn hóa các bạn đang có phần nào thừa hưởng từ chúng. Nghệ thuật là vô biên giới các bạn ạ, đừng để nó làm mục tiêu để công kích cho những mưu đồ ẩn chứa điều xấu xa gây chia rẽ. Những tác phẩm nổi tiếng của Trung Quốc như Tây Du Ký hay Hoàn Châu Cách Cách,.. Vẫn là một phần tuổi thơ của biết bao thế hệ đấy.
Con sâu làm rầu nồi canh, ở đâu cũng có người xấu và kẻ tốt cả, chỉ tiếc là những người xấu từ Trung Quốc mà chúng ta gặp phải đổ bộ vào nước ta hiện nay hơi nhiều hơn một chút thôi. Những thương lái xấu tính đưa ra những trò lạ lùng để phá hoại kinh tế hay những phần tử kích động vẫn còn đó. Tuy nhiên ngoài ra thì không thể phủ nhận rằng người Trung Quốc không thiếu những cá nhân tốt đẹp.
Tôi tin rằng triết lý Khổng Tử hay tinh thần hiệp nghĩa của các anh hùng võ hiệp ngày xa xưa vẫn còn lưu truyền rộng rãi trong đời sống nhân dân Trung Hoa. Chúng ta – người Việt Nam, hãy cư xử theo tinh thần những anh hùng mà họ đang ngưỡng mộ, chúng ta sẽ luôn là người chiến thắng.
Điều cuối cùng tôi muốn nhắn nhủ các bạn rằng: Họ – người Trung Quốc, đang đóng góp công sức rất nhiều của họ để Trung Quốc ngày càng lớn mạnh. Hiện nay Trung Quốc là nước có nền kinh tế lớn thứ 2 thế giới, các bạn ơi, các bạn không thể cứ ngồi đó mà chỉ trích họ trong khi họ vẫn đang phát triển ngày một nhanh hơn. Muốn sống cạnh họ thì các bạn trước tiên hãy cố hoàn thiện chính các bạn trước đi, đừng mù quáng nữa, Việt Nam lớn và mạnh hay không cũng là do chính chúng ta cả.
Theo Thiên Khánh/Triethocduongpho.com
Bài gốc có thể xem tại đây.