Bạn vẫn còn nhớ Long, cậu bé khởi nghiệp mà tôi từng có cơ hội chia sẻ câu chuyện của cậu ấy trước đây? Cùng gặp cậu ấy lần nữa để tìm hiểu thêm về cuộc sống khởi nghiệp ở Hoa Kỳ và xem nó có phù hợp với bạn không nhé!
Câu chuyện này ban đầu được đăng trên blog cá nhân của Long.
Một số bạn có thể đã đọc bài viết trước của tôi “Tại sao bạn không nên bắt đầu làm việc tại một doanh nghiệp khởi nghiệp?“. Một số bạn có thể thấy nó có ích cho sự lựa chọn nghề nghiệp của riêng bạn và nếu được như vậy thật tuyệt vời, thật vui vì tôi có thể mang đến cho bạn những hi vọng.
Để bắt đầu tìm kiếm các công việc khởi nghiệp, hãy kiểm tra trang web này: https://angel.co/. Họ cung cấp một bộ sưu tập lớn các công ty mới khởi nghiệp đang liên tục tuyển dụng những tài năng trẻ, đầy tham vọng.
Nhưng đó không phải là điều tôi nghĩ đến trong bài viết này. Hôm nay, tôi muốn nói về lý do tại sao bạn KHÔNG nên bắt đầu làm việc tại một doanh nghiệp khởi nghiệp?
Tôi nhớ khi tôi bắt đầu làm việc cho FASTPORT toàn thời gian. Thật là điên rồ: Giờ làm việc dường như vô tận, các dự án mới đã làm chúng tôi bận rộn hàng tuần. Mỗi ngày, tính chất của các dự án giúp tôi học cách xây dựng những thứ mới. Tôi đã học được mọi thứ nhanh đến nỗi đôi khi tôi phải quay lại và xem những gì tôi đã học để không bị quên. Khởi đầu một cách khiêm tốn với vai trò Nhà phát triển Web, tôi đã sớm tự mình lập trình ứng dụng di động, dịch vụ phụ trợ, thậm chí cả cơ sở dữ liệu. Đó là một khoảng thời gian thú vị. Tôi đã có rất nhiều kiến thức về rất nhiều khía cạnh khác nhau của phát triển web/điện thoại di động so với bất kỳ bạn trẻ cùng trang lứa.
Trớ trêu thay, đó cũng là sự thất bại của tôi. Tôi đã học được rất nhiều điều nhanh đến nỗi tôi chưa bao giờ thực sự có thời gian để điều chỉnh các kỹ năng lập trình của mình. Mã của tôi không có hệ thống, không tuân theo một kỷ luật nào. Tôi đã xác định các tham số mà sau này tôi không bao giờ sử dụng, đã viết hàng trăm chức năng để làm những điều mà có thể dễ dàng được thực hiện với một hoặc hai dòng jQuery (một thư viện kiểu mới của JavaScript), callbacks (việc truyền một đoạn mã (Hàm A) này vào một đoạn mã khác (Hàm B). Tới một thời điểm nào đó, Hàm A sẽ được hàm B gọi lại) bị lạm dụng bất cứ khi nào tôi có cơ hội, v.v… Về cơ bản, tôi không sử dụng các chương trình thực hành tốt và các biện pháp phòng ngừa khi tôi mã hoá. Tôi là một nhân viên nhanh (thậm chí rất nhanh), nhưng là một lập trình viên tệ hại. Tôi nghĩ rằng nếu các nhà tuyển dụng nhìn vào đoạn mã của tôi từ một năm trước, họ sẽ không bao giờ thuê tôi.
May mắn thay, tôi đã kết thúc được những điều ấy, khi tôi bắt đầu giao lưu với các nhà phát triển khác trong lĩnh vực của mình, tôi dần nhận ra rằng những điều tôi đang làm thật vô nghĩa, không hiệu quả và phi truyền thống. Tôi cần một sự khởi đầu mới cho sự nghiệp lập trình của mình. Tôi đã đi đến nhiều sự kiện dành cho các lập trình viên, cố gắng nói chuyện với mọi người và học hỏi từ những người làm việc trong ngành nhiều năm. Những sự kiện đó khá hữu ích. Và sau này, các đoạn mã của tôi trở nên “gọn gàng” hơn và “ưa nhìn” hơn, các dự án của tôi được sắp xếp có tổ chức hơn và các ứng dụng cũng hiệu quả hơn.
Nhưng đó không phải là tất cả. Vị trí khởi nghiệp ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân của tôi. Từ từ, tôi trở nên cô lập khỏi cuộc sống thực. Trong năm đầu tiên làm việc, tôi nghĩ rằng tôi đã đi ra ngoài có lẽ là 3 lần. Bạn bè liên tục gọi cho tôi, muốn tôi ra ngoài và cùng nhau vui chơi, “Tôi có một số việc phải làm” tôi nói. Tôi làm việc 15 – 16 giờ một ngày trong nhiều tuần, cho đến khi tôi suy sụp tinh thần nghiêm trọng đến mức phải gặp bác sĩ tâm thần. Vào thời điểm đó, tâm trí tôi đã bị bức bách đến nỗi tôi liên tục nghĩ đến việc làm tổn thương bản thân và bắt đầu chống đối lại với những đồng nghiệp và bạn bè của mình. Ví dụ, tôi nguyền rủa người giám sát của tôi trước của tất cả mọi người trong công ty, bỏ qua các công việc trong tuần và tránh xa nơi làm việc. Tôi cũng cắt đứt mối quan hệ với hầu hết bạn bè, cả người bạn thân của tôi (mỗi lần nghĩ lại sự việc ấy, tôi vẫn cảm thấy hối tiếc đã để điều đó xảy ra. Cô ấy là một cô gái tốt và là một người bạn tốt).
May mắn thay, tôi đã không bị sa thải hay mất thêm một người bạn nào nữa. Người giám sát của tôi hiểu rằng tôi đã trải qua một thời gian khó khăn về tinh thần và khuyến khích tôi đi khám bác sĩ trị liệu. Hầu hết những người bạn thân của tôi, những người biết về tình trạng của tôi cũng đã hỗ trợ tôi trong suốt thời gian đó. Bạn cùng phòng của tôi, một nhà nghiên cứu y khoa tại Bệnh viện Nhi Boston, đã khuyên tôi một cách chân thành và ngay lập tức tìm người giúp đỡ cho tôi. Một người bạn khác của tôi, người mà tôi không thường xuyên gặp nhưng sẽ luôn có mặt bên tôi khi tôi cần cô ấy nhất. Cô ấy liên tục nhắc nhở tôi rằng cuộc sống của tôi có nhiều ý nghĩa hơn tôi nghĩ và ủng hộ tôi tiếp tục chiến đấu. Và có những người khác cũng ở đó cùng tôi cả trong những ngày tốt lành hay tồi tệ. Giờ đây, tôi vẫn biết ơn vì đã có những người đó trong thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời trưởng thành của tôi.
Làm việc cho doanh nghiệp khởi nghiệp không phải là lý do duy nhất dẫn đến những thiếu sót chuyên môn và cá nhân của tôi. Rất nhiều ngành nghề khác cũng có thể dẫn tới kết quả tương tự: ngân hàng quốc tế, y học, tài chính, v.v.. vì những lý do như: căng thẳng, giờ làm việc dài, thiếu xã hội hóa … Lý do cũng có thể nằm trong chính chúng ta. Rối loạn tâm thần không phải là điều gì đó chỉ xảy ra khi bạn buồn phiền hoặc do thiếu chuyên nghiệp. Lấy tôi làm ví dụ, tôi đã từng là một lập trình viên kém, một phần vì những cố gắng của tôi chưa đủ để làm mọi thứ tốt hơn, tôi bị suy nhược tinh thần bởi vì tôi luôn tạo cho mình những suy nghĩ quá rắc rối.
Tuy nhiên, làm việc cho một doanh nghiệp khởi nghiệp, đặc biệt khi đó là công việc đầu tiên của bạn, cũng là một khía cạnh độc đáo và không kém phần nguy hiểm. Nó khiến bạn phấn khích và tất bật, tất cả mọi thứ được đưa lên đến đỉnh điểm chỉ để cho bạn nhận ra rằng bạn đang ở rìa của một vách đá và có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Sự phấn khích mà bạn nhận được từ công việc sau đó quay ngược lại bạn, làm bạn mệt mỏi và có thể giết chết bạn về thể chất hoặc tinh thần.
So với bài viết trước của tôi, đây thật sự là những thất bại, tôi hiểu điều đó. Tuy nhiên, giống như hầu hết mọi thứ trong cuộc sống, sự lựa chọn nghề nghiệp luôn có hai mặt. Một mặt, giúp bạn có nhiều cơ hội để làm những thứ tuyệt vời và học hỏi từ những điều tốt nhất, nhưng mặt khác nó cũng nguy hiểm như một loại dây leo, từ từ tiêu diệt bạn.
Có một điều tôi muốn làm rõ trước khi tôi kết thúc lưu ý này. Tôi chưa bao giờ hối tiếc về sự lựa chọn nghề nghiệp này. Dù trải qua những thăng trầm, nhưng tôi đã bắt đầu học được cách tận hưởng những điều mới mẻ, giữ lấy chúng và trân trọng những người bạn trong cuộc đời tôi. Bên cạnh đó, tôi đã học được từ những sai lầm trong quá khứ và không lặp lại chúng lần nữa.
Tôi muốn trích dẫn một câu của tác giả mà tôi yêu thích, Haruki Murakami:
“Để biết trạng thái của chính mình thật không đơn giản, ví dụ như người ta không thể nhìn thẳng vào gương mặt của chính mình bằng đôi mắt của chính mình, họ không còn cách nào khác hơn là nhìn vào sự phản chiếu của mình trong gương. Thông qua kinh nghiệm, chúng ta tin rằng những hình ảnh đó là chính xác nhưng cũng chỉ vậy thôi”
– Haruki Murakami, Biên niên ký chim vặn dây cót
Trân trọng,
Leo
Nguồn: https://howigotmyjobintheus.com