(Rio Lâm) Mình là cái đứa tỉ lần sính Mỹ và hay có thói chê bai Việt Nam. Nhưng mình nói thật nhé: mỗi lần thấy ai nói câu, “Ở nước ngoài người ta (làm tốt thế này), chứ không (làm tệ thế kia) như ở Việt Nam,” là mình lại mắc cười.
Nói cho vuông thế này: Việt Nam mình bình thường lắm, bình thường đến mức đừng bao giờ mơ làm đứa ác nhất hội. Muốn ác, muốn độc quyền việc xấu đòi hỏi trình độ cao lắm, không phải dễ mà tạo được bản sắc thương hiệu đâu.
Nói chung chê gì thì chê, nhưng mà chê đúng mức thôi. Nó đâu phải thủ lĩnh băng đảng hay giáo chủ ma giáo đâu mà suốt ngày cứ “Chỉ có nước mình mới (xấu) thế…”
Cái vụ Kenny Sang chớ đâu, thấy mấy bạn “trí thức thị dân” phê bình là không nơi đâu nền báo chí lại đâm đầu vào gia thế một bạn hotboy. Mô Phật, mấy bạn quăng DailyMail, Mirror (UK), People, Cosmopolitan (US) đi phương nào rồi??? Ngay cả cái tờ TIME lâu lâu cũng đăng bài lá cải thấy sợ luôn. Ảnh siêu âm ngôi sao có bầu, ai qua đêm ở nhà ai, ai tán ai sau lưng ai,… hổng thiếu thứ gì hết luôn á. Chắc chỉ thiếu mấy người ngồi tự tin là riêng nước họ có những tờ báo như thế.
*Bài viết trên Facebook của Rio Lâm, một cây viết xuất sắc tại Texas, Mỹ.
Bạn là đồng tác giả của cuốn sách Get Lost. Be Found kể về hành trình lái xe xuyên Mỹ của 3 cô gái Việt.
Tựa đề do Sinhvienusa.org đặt