
Gần đây, sau nhiều đắn đo, mình đã quyết định mua một cái máy cạo râu của Tàu. Mọi người biết giá bao nhiêu không? Chưa đến 76 ngàn đồng. Chạy vù vù, râu đứt như ngả rạ.
Mình quyết định mua chiếc máy đó sau thời gian dài tìm hiểu. Mình thực sự muốn mua máy do VN sản xuất, mà không tìm được. Máy của Nhật thì thì đắt 1-2t, nhưng cũng sản xuất tại Tàu. Hồi sang Pháp tìm thì giá 135 Euro, đắt, nên thôi.
Thực ra, không chỉ máy cạo râu, hầu hết đồ đạc trong nhà mình chắc là có nguồn gốc từ Tàu. Quần áo, bát đũa, ấm chén, đồ chơi, bật lửa… cái gì cũng Tàu. Cái máy tính làm việc hàng ngày cũng là Lenovo. Mình tin là ở hầu hết các gia đình Việt Nam cũng thế.
Hàng Tàu rẻ, và về nhiều mặt, giúp cải thiện chất lượng cuộc sống của phần lớn người VN. Và cả thế giới nữa.
Vấn đề là, vì sao doanh nghiệp Việt Nam không sản xuất được những sản phẩm tiêu dùng thông thường như vậy?
Cách đây vài năm, mình đi bụi với anh Trần Việt Đức ở Lạng Sơn, và Móng Cái để tìm hiểu về buôn lậu. Những gì mình nhìn thấy là kinh hoàng. Ngay sau các quả đồi phía bên kia biên giới ở Lạng Sơn là các kho hàng quy mô đồ sộ, đèn đóm sáng trưng, và các con đường trải nhựa thênh thang để ô tô chở hàng tận cột mốc. Sau đó, hàng Tàu được cửu vạn cõng về theo lối mòn. Hồi đó còn nghe họ kể, hàng Tàu còn được chở bằng tàu hỏa về HN (mình ko có bằng chứng).
Năm 2012, Việt Nam thống kê nhập khẩu từ Trung Quốc 28,8 tỉ đô, trong khi Trung Quốc cho biết họ xuất khẩu sang ta trị giá 34 tỉ đô. Mức chênh lệch tới 5,2 tỉ này có nghĩa gì, nếu không là buôn lậu?
Làm sao DN VN sản xuất được máy cạo râu, bật lửa, đồ chơi, … trong bối cảnh đó? Mình tin là sẽ có DN VN sản xuất được bật lửa, nếu bật lửa TQ nhập khẩu được đánh thuế đầy đủ. Cũng như vậy với các sản phẩm khác. Tiếc là không còn cơ sở cho niềm tin này khi các FTAs đang sồng sộc tới. Dù buôn lậu có bị ngăn chặn cũng chẳng có tác dụng khi thuế suất về 0.
Hi vọng mua chiếc máy cạo râu made in VN lúc nào đó sau này chắc không còn cơ sở.
Nhà báo Hoàng Tư Giang
FB tác giả tại đây