• Covid-19
  • Trang chủ
    • Về chúng tôi
    • Cơ sở pháp lý của Hội
    • Tài khoản
  • Tiêu điểm
    • Tin tức
    • Góc Nhìn
  • Học
    • Học bổng
    • Trường Mỹ
    • Tư vấn – Hỏi Đáp
  • Sống
    • Du lịch- Khám phá
    • Thổ địa tại US
    • Vietnamese Midwest Soccer Tournament
  • Tết Việt trên đất Mỹ
    • 2015 – Đón Tết Ất Mùi
    • 2016 – Đón Tết Bính Thân
    • 2017 – I-Chúc Tết
    • 2018 – Mâm cỗ Tết
    • 2019 – Tết yêu thương
    • 2020 – Trang phục đón Tết
    • 2021 – Hương vị Tết
    • 2022 – Về Nhà ăn Tết
  • Cuộc thi Hành trình Nước Mỹ
    • Cuộc thi HTNM-1 năm 2013
    • Cuộc thi HTNM-2 năm 2014
    • Cuộc thi HTNM-3 năm 2015
    • Cuộc thi HTNM-4 năm 2016
    • Cuộc thi HTNM-5 năm 2017
    • Cuộc thi HTNM-6 năm 2018
    • Cuộc thi HTNM-7 năm 2019
    • Cuộc thi HTNM-8 năm 2020
    • Cuộc thi HTNM-9 năm 2021
    • Cuộc thi HTNM-10 năm 2022
  • Vòng Tay Nước Mỹ
    • Vòng Tay Nước Mỹ 1 – Boston 2013
    • Vòng Tay Nước Mỹ 2 – California 2014
    • Vòng Tay Nước Mỹ 3 – Texas 2015
    • Vòng Tay Nước Mỹ 4 – Washington D.C. 2016
    • Vòng Tay Nước Mỹ 5 – New York 2017
    • Vòng Tay Nước Mỹ 6 – Chicago 2018
    • Vòng Tay Nước Mỹ 7 – Boston 2019
    • Vòng Tay Nước Mỹ 8 – Online 2020
    • Vòng Tay Nước Mỹ 9 – Dallas 2021
    • Vòng Tay Nước Mỹ 10 – Washington D.C 2022
  • AVSPUS Symposium
    • Hội thảo Biển Đông-1 năm 2015
    • Hội thảo Biển Đông-2 năm 2016
    • Hội thảo về Chính sách năm 2017
  • Home
  • 2015
  • January
  • 13
  • Vì cuộc đời là những chuyến đi

Vì cuộc đời là những chuyến đi

Nguyen Dinh Phu
13/01/201513/01/2015 2 Comments

Giờ đây người viết thư và người nhận thư đã có happy ending, Hữu Hoàng, người đàn ông trong bức thư đã hoàn thành tiến sĩ tại UF. Cùng đọc lại bức thư Thanh Hương viết cho Hữu Hoàng hơn 1 năm trước để cảm nhận tình cảm của cặp trai tài gái đảm này:

Palo Alto, CA, 8/9/13

Gửi anh, người yêu xa của em.

Con người ta từ lúc mới sinh ra đời đã có đôi chân để bước đi, có đôi mắt vừa mở ra đã tò mò muốn ngắm nghía thế giới. Cuộc đời này sẽ buồn biết bao nếu đôi chân không đưa đôi mắt bước ra ngắm nhìn thế giới. Để rồi những chuyến đi nối tiếp nhau viết nên từng trang trong cuốn sách cuộc đời.

Untitled

Em vẫn nhớ như in những chuyến đi đầu tiên cùng anh đến cánh đồng lúa ven thành phố, nơi anh kể em nghe về những chuyến tàu quê và những ngôi nhà le lói ánh đèn, về cái nghèo cái khó của người dân quê mình luôn khiến anh khắc khoải. Em cũng nhớ chuyến đi đưa em đến tận nước Mỹ bên kia đại dương, để lại anh giữa Sài Gòn hoa lệ.

Những ngày đầu tiên thực sự xa nhà, xa bữa cơm mẹ nấu và xa tiếng đứa bạn tỉ tê, hình như nỗi nhớ nhung chẳng được chia đều. Đôi mắt em mỗi ngày mở ra đều bận rộn bởi nhiều khuôn mặt mới, cánh cửa mới, bữa ăn mới, ngôn ngữ mới. Em vẫn nhớ anh đó, nhưng lúc nào mắt cũng căng tràn bởi bao điều mới mẻ và đến khuya về nhà thì chỉ muốn thiếp đi thôi. Còn anh và ba mẹ, bạn bè ở nhà thì đi đâu cũng thấy thiếu đi mất bóng hình em. Nào đây chiếc nón bảo hiểm em hay đội, quán chè anh em mình thường ghé thăm, rồi ngày lễ tết và những cuộc trò chuyện mà em chẳng bao giờ thiếu mặt.

Nước Mỹ lạ lắm anh à. Đến bây giờ, em vẫn chưa hết choáng ngợp trước một đất nước trù phú được xây dựng lên từ niềm tin vào Thiên Chúa. Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm và thú vị ở một nơi mà con người đã được đưa lên mặt trăng và mỗi ngày bước chân ra khỏi cửa đều có thể nhìn thấy một nhà khoa học hang đầu thế giới, mỗi phòng làm việc nhỏ xíu được hàng chục bóng điện thắp sáng mà lại phải lắp kính làm mờ đi để không bị chói mắt nữa cơ. Em chợt nhớ những tiếng trẻ con người lớn ở Sài Gòn reo hò phấn khởi mỗi khi ánh đèn neon vụt sáng sau cả ngày dài bị cúp điện. Nhớ đêm Trung Thu của những ngày ấu thơ, ba thường hay kể cho em nghe có chú Cuội già ngồi gốc cây đa, nếu có chăng thì phải là một chàng phi hành gia người Mỹ đang hóng mát đấy chứ, anh nhỉ?

Nước Mỹ khiến em ngạc nhiên mỗi ngày, về mọi thứ, mọi người, và nhất là về bản thân em. Ở đây, mỗi con người, mỗi gia đình là một quyển sách, một thế giới anh ạ. Có anh lao công đã học hết thạc sĩ, có chú tiến sĩ chỉ thích đi sửa máy tính và rất yêu đồ ăn châu Á. Họ khác biệt và tôn trọng sự khác biệt ở mức cao nhất có thể. Thầy em nói đó đơn giản chỉ là một sự chọn lựa, nghề nghiệp đơn thuần không nên làm cho con người ta lớn hơn hay nhỏ đi.

Câu nói của thầy làm em nhớ ngày xưa, em hay hỏi anh sau này mình nên làm gì? Thầy có thể ngồi hàng giờ để cùng em thảo luận về tương lai nghề nghiệp, về những điều em thắc mắc. Ở nơi đây, mỗi bước chân của em đi tới, mỗi điều em khám phá và làm được, dù nhỏ hay lớn, đều được nhìn nhận như một thành quả “vĩ đại”, em ngỡ ngàng thấy mình lại như đứa trẻ hôm nào, mở to mắt trước thế giới và can đảm bước đi.

 2

Em của những ngày đầu ở Mỹ, háo hức và bỡ ngỡ.

Điều này nữa anh à, đến giờ em cũng chưa tin được. Em chưa bao giờ nghĩ rằng khi đi xa, mình lại hiểu thêm nhiều điều về đất nước con người Việt Nam đến thế. Lại nhớ câu nói ngày xưa của thầy Trần Linh Thước khi thấy học trò tìm cây bút đánh rơi: “bước lại gần thì chỉ nhìn được một góc, nhưng lùi ra xa sẽ thấy toàn cảnh.” Em có thêm bao nhiêu là sách vở để đọc, và nhiều khoảng lặng để nghĩ suy về những sự kiện đang diễn ra trên quê hương mình. Bạn bè quốc tế muốn em kể chuyện về Việt Nam, muốn nếm thử đồ ăn Việt, háo hức khám phá lịch sử Việt. Thế là em tự có thêm động lực để đọc nhiều hơn nữa, mở mắt to hơn nữa để mà “học” về quê cha đất tổ. Chuyện vua Hùng, chúa Trịnh hay vua Bảo Đại ngày xưa trong giờ sử khó thấm bao nhiêu thì giờ em lại hiểu rõ và thấy thú vị bấy nhiêu. Nhiều buổi chiều chủ nhật, thay vì để đôi chân đi đến thành phố khác cho mắt được ngắm thêm nước Mỹ, thì em ngồi nhà, và dõi mắt theo từng trang sách kể về nước mình.

Nhưng em chẳng có nhiều buổi cuối tuần thảnh thơi đến thế đâu. Vì ở Mỹ có nhiều thứ để làm, và làm phải thật tốt, thế nên có nhiều thứ để học. Sang đây em bỏ luôn những giấc ngủ trưa ưa thích và những ngày lễ đi thăm thú nơi này kia. Hầu như các bạn người Mỹ đều làm việc một mạch từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, buổi trưa chỉ nghỉ một lát và ăn nhanh nhanh rồi lại lao vào làm để hoàn thành những việc trong danh sách được lên sẵn. Họ làm việc như tàu con thoi với quỹ đạo và vận tốc tối ưu. Trong tuần thì chạy nhanh như máy, còn cuối tuần thì chậm lại một chút, đi du lịch, đi leo núi, uống ly bia hay cốc trà thư giãn với bạn bè. Còn em của anh, chậm chạp khù khờ nên chẳng dám chơi nhiều, cứ như con rùa đi từng bước trong cuộc chạy đua với thỏ thôi. Chỉ mong đến lúc tốt nghiệp, em sẽ thành một chú rùa biết chạy marathon, để có thêm những thứ bảy và chủ nhật bên anh, để mình cùng viếng thăm nhiều công viên quốc gia hay viện nghiên cứu, cho đôi chân được thoả bước đi và đôi mắt được thoả ngắm nhìn, anh nhé!

Có nhiều lúc, khi đôi chân em thấy mệt, đôi mắt chỉ muốn nhắm lại để được thấy vòng tay anh. Cơ mà, mặt trời lặn, rồi ngày mai mặt trời lại mọc. Tỉnh giấc mộng để quay về với cuộc sống với đầy ắp dự định, thi cử, bài tập, em lại chuẩn bị viết dự án để xin quỹ nghiên cứu, phụ giảng dạy lớp thực tập trong vài ba hôm nữa thôi, thử thách này chưa qua, bài toán khác lại đến. Cuộc đời đầy những con sóng như trong tranh Hokusai, mặc định là hết con này đến con khác anh nhỉ. Cứ không vững tay chèo có lẽ ngã mất.

Mong cho đôi chân không mệt, đôi mắt không mỏi để lại đi tiếp và nhìn tiếp, vì nước Mỹ này còn rộng lớn và biết bao điều để học hỏi, để khám phá.

Em,

Em viết cho anh từ Muir wood – nơi có những cây tùng khổng lồ mà em biết nếu anh ở đây anh sẽ như đứa trẻ con được quà trong đêm Noel.

Tái bút: Chẳng là, ngày mai lại đến lượt em báo cáo trước nhóm anh ạ. Thế mà giờ em nhớ anh quay quắt, viết vài dòng cho đỡ nhớ anh. Thế mà viết xong lại càng nhớ thêm

Tác giả: Hành Hương, Sinh viên California. 

Post navigation

Chúc mừng lễ thành hôn của Hữu Hoàng- Thanh Hương
Hoàng Tư Giang – Chiếc máy cạo râu Tàu

Related Articles

tieudiemnoibat

GẶP CÁC NHÀ TUYỂN DỤNG HÀNG ĐẦU TẠI WEBINAR “TỰ TIN GÕ CỬA TƯƠNG LAI BẰNG NHỮNG KỸ NĂNG KHÔNG THỂ THIẾU”

Ngân Anh
04/01/202304/01/2023 No Comments
Hội thảo trực tuyến

[Hội thảo trực tuyến]: “Quy hoạch và phát triển đô thị bền vững: Bối cảnh, thực tiễn & bài học kinh nghiệm đến từ Hoa Kỳ”

Khanh Ly
26/10/202226/10/2022 No Comments
Nguyễn Tiến Niệm Những nẻo đường nước Mỹ

NƯỚC MỸ….. TRÊN NHỮNG NẺO ĐƯỜNG

Khanh Ly
06/10/202208/10/2022 No Comments

2 thoughts on “Vì cuộc đời là những chuyến đi”

  1. K says:
    11/10/2013 at 9:37 am

    Bài việt thật hay và xúc động!

  2. LNT says:
    08/11/2013 at 9:27 am

    Đọc bài viết như thấy mình trong đó. Rất hay. Tình cảm.

Comments are closed.

Support AVSPUS

Bài mới nhất

  • Bạn đã tạo ra quyết tâm nào cho năm mới chưa?
  • Cơ hội cho du học sinh Việt sau làn sóng sa thải ở Mỹ
  • GIỮ TẾT VIỆT TRÊN ĐẤT MỸ
  • Sum vầy đón Tết Quý Mão tại Mizzou, Mỹ
  • GẶP CÁC NHÀ TUYỂN DỤNG HÀNG ĐẦU TẠI WEBINAR “TỰ TIN GÕ CỬA TƯƠNG LAI BẰNG NHỮNG KỸ NĂNG KHÔNG THỂ THIẾU”
  • Gen X và Boomers lớn tuổi “sống một mình” tại Mỹ
  • 2022 – năm chứng kiến hàng triệu thanh niên tại Mỹ chọn sống cùng cha mẹ 
  • Thích nghi với “Jet lag” – lệch múi giờ khi sang nước ngoài
  • Du học sinh Việt sốc trước làn sóng sa thải ở Thung lũng Silicon
  • [Hội thảo trực tuyến]: “Quy hoạch và phát triển đô thị bền vững: Bối cảnh, thực tiễn & bài học kinh nghiệm đến từ Hoa Kỳ”

Vòng Tay Nước Mỹ 10 năm 2022

Tổng kết chương trình Vòng tay nước Mỹ – “Thập niên rực rỡ – 10 Years and Beyond” Hành trình nước Mỹ Sinh Viên USA Vòng tay nước Mỹ 10

Tổng kết chương trình Vòng tay nước Mỹ – “Thập niên rực rỡ – 10 Years and Beyond”

Hanh Nguyen
23/08/202223/08/2022 No Comments

Vòng Tay Nước Mỹ (VTNM) là sự kiện thường niên có quy mô hoành tráng và toàn diện nhất do...

Tổng hợp các chương trình chính của chuỗi sự kiện Vòng tay nước Mỹ 10

Tổng hợp các chương trình chính của chuỗi sự kiện Vòng tay nước Mỹ 10

09/08/202214/08/2022
BV-03 Bài dự thi HTNM10 “Mười năm. Đi, để trở về …”

BV-03 Bài dự thi HTNM10 “Mười năm. Đi, để trở về …”

08/08/202208/08/2022
WE Connect Fair – Cơ hội kết nối chuyên gia đến từ những tập đoàn hàng đầu và tổ chức quốc tế

WE Connect Fair – Cơ hội kết nối chuyên gia đến từ những tập đoàn hàng đầu và tổ chức quốc tế

14/07/202206/08/2022

Hành trình Nước Mỹ 10 năm 2022

BV-03 Bài dự thi HTNM10 “Mười năm. Đi, để trở về …” Hành trình nước Mỹ tieudiemnoibat VTNM10

BV-03 Bài dự thi HTNM10 “Mười năm. Đi, để trở về …”

Dante Luong
08/08/202208/08/2022 No Comments

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, trong nhạc phẩm nổi tiếng “Có một dòng sông đã qua đời”, đã viết Mười...

ART-01 Bài dự thi HTNM10 “Vụng về, cô đơn, rồi rực rỡ”

ART-01 Bài dự thi HTNM10 “Vụng về, cô đơn, rồi rực rỡ”

14/07/202215/07/2022
VIDEO-02 Bài dự thi HTNM10 “Anh có thích nước Mỹ không?”

VIDEO-02 Bài dự thi HTNM10 “Anh có thích nước Mỹ không?”

12/07/202215/07/2022
VIDEO-01 Bài dự thi HTNM10 “The Path I Have Walked”

VIDEO-01 Bài dự thi HTNM10 “The Path I Have Walked”

07/07/202208/07/2022

Calendar

January 2015
M T W T F S S
 1234
567891011
12131415161718
19202122232425
262728293031  
« Dec   Feb »

Quảng cáo Cuối bài viết

AVSPUS

Hội TNSVVN tại Hoa Kỳ chúc mừng Xuân Canh Tý 2020

https://youtu.be/g6gJmkkqsk0

Hội TNSVVN tại Hoa Kỳ chúc mừng Xuân Kỷ Hợi 2019

https://youtu.be/27DCOe5vSkM

Khúc Giao Mùa

https://sinhvienusa.org/wp-content/uploads/2019/01/Mỹ-Linh-Minh-Quân-Khúc-Giao-Mùa.mp3
Misfit
SSI
Ohmnilabs
Misfit
SSI

About us

“AVSPUS (sinhvienusa) is a 501(c)(3) nonprofit organization founded and operated by the Association of Vietnamese Students and Professionals in the United States.”

Copyright 2018. All rights reserved | Theme: OMag by LilyTurf Themes