Đây là câu chuyện về một người bạn Mỹ mà tôi đã chờ đợi trong một thời gian dài. Tôi đã chia sẻ rất nhiều câu chuyện thành công của sinh viên quốc tế trên trang này, nhưng tôi cũng muốn nhấn mạnh rằng ngay cả sinh viên Mỹ cũng phải làm việc chăm chỉ để có được một công việc tốt ở đất nước này.
Sau vài năm làm việc tại Marine Corps (một lực lượng vũ trang), Rhys học cao đẳng, trước khi đến được điểm dừng chân mơ ước – ngân hàng đầu tư trên Wall Street, anh ấy đã bắt đầu từ một ngôi trường bình thường với kinh nghiệm làm việc hạn chế. Một cuộc hành trình đầy kinh ngạc và đáng ngưỡng mộ.
Tôi đã phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ vài năm, nơi ấy đã cho tôi có cái nhìn sâu sắc về những khó khăn trong công việc và nghịch cảnh cuộc sống, điều đó đã giúp ích cho tôi trong những năm sau này. Tôi ghi danh tại Brandeis vì tôi có một nền tảng vững chắc trong ngôn ngữ học Ả Rập. Tôi không chắc mình muốn làm gì cho sự nghiệp, nhưng tôi nghĩ rằng bắt đầu với thế mạnh hiện tại của mình là khởi đầu tốt. Tôi quyết định tăng gấp đôi môn học về Nghiên cứu Hồi giáo và Trung Đông (IMES) cũng như chương trình Kinh doanh, bởi vì kinh doanh quốc tế là một lĩnh vực hấp dẫn và sẽ có nhiều cơ hội hơn ngôn ngữ học.
Còn khoảng một năm học nữa, tôi quyết định xem IMES là môn phụ và tăng gấp đôi các môn về kinh doanh và kinh tế. Tôi nhận ra rằng bằng Kinh tế là cần thiết và nó sẽ giúp ích cho tôi về sau.
Khi trải qua mùa hè ở trường, tôi cố gắng hoàn thành bằng cấp trong thời gian sớm nhất có thể để hạn chế số tiền vay sinh viên. Điều này đã tạo ra một vấn đề – tôi không có công việc thực tập mùa hè. Để tăng khả năng cạnh tranh của bản thân, tôi nộp đơn (và chấp nhận nhập học) vào chương trình Thạc sĩ 5 năm và ngay lập tức bắt đầu tìm kiếm cơ hội để khắc phục điểm yếu này. Trong học kỳ đầu tiên của chương trình Thạc sỹ, tôi nộp đơn vào một lĩnh vực nghiên cứu duy nhất được tổ chức bởi một trong những giáo sư của trường. Tôi là 1 trong 5 sinh viên được giáo sư chấp nhận và chúng tôi đã phát triển một mô hình thương mại định lượng sử dụng dữ liệu truyền thông xã hội để cải thiện thị trường. Tôi đã được học về kinh doanh định lượng và làm việc với bộ dữ liệu khổng lồ và quan trọng hơn, đây là một điểm thú vị để đưa vào hồ sơ và thảo luận trong các cuộc phỏng vấn, giúp che bớt khuyết điểm không có công việc thực tập.
Khoảng nửa học kỳ, một ngân hàng đầu tư tuyển dụng có giới hạn trong khuôn viên trường cho các vị trí tại phòng ban đầu tư, phòng kinh doanh và giao dịch. Tôi đã gửi bản lý lịch của tôi và đã may mắn được phỏng vấn qua điện thoại với nhà phỏng vấn về khoa học công nghệ. Tôi đã ôn lại những kiến thức kinh tế vĩ mô, tập trung vào các chi tiết về chiến lược kinh doanh mà chúng tôi đã xây dựng trong quá trình nghiên cứu, kiểm tra các sự kiện và vạch ra một chiến lược kinh doanh tiền tệ mà tôi nghĩ đội ngũ phỏng vấn sẽ quan tâm đến. Tuy nhiên, tôi đã hoàn toàn phá hủy cuộc phỏng vấn. Họ lắng nghe một cách ngắn gọn về nghiên cứu của tôi và sau đó thay đổi chủ đề ngay lập tức. Những người phỏng vấn đã tìm ra những lỗ hổng về kiến thức thị trường của tôi và đã đưa ra những thách thức với tất cả các khía cạnh của chiến lược kinh doanh tiền tệ mà tôi đã chuẩn bị. Đó là một thảm hoạ. Tôi nhận được email khoảng một tiếng rưỡi sau cuộc phỏng vấn, họ thông báo với tôi rằng họ sẽ tiếp tục tìm kiếm những ứng cử viên khác. Nó đã làm tôi thất vọng, tôi hoàn toàn chưa chuẩn bị về những vấn đề mà họ đề cập. Tuy nhiên, tôi dành thời gian suy nghĩ về mọi thứ và lập kế hoạch để nâng cao kiến thức và kỹ năng trong những lĩnh vực đó.
Mỗi khoảnh khắc rảnh rỗi tôi đều dành để cải thiện cơ hội trong các cuộc phỏng vấn, thật là lãng phí nếu mỗi giờ trôi qua mà tôi không đọc hay học bất cứ thứ gì.
Cơ hội tiếp theo của tôi đến khi một nhóm cựu sinh viên từ một công ty tư vấn ở Boston đã đến Brandeis để tuyển dụng cho kỳ thực tập mùa hè. Email bao gồm tên của các chuyên gia sẽ tham dự, tôi nghiên cứu chúng rất kỹ. Tôi theo dõi các hồ sơ của họ trên LinkedIn, trên trang web của công ty và thậm chí, tôi đọc tất cả các bài báo nghiên cứu mà họ đã xuất bản để nắm được một số vấn đề khi nói chuyện với họ nếu tôi có cơ hội.
Vào ngày diễn ra buổi giới thiệu, tất cả đều đi theo kế hoạch. Họ giới thiệu công ty và bản chất của công việc, đặt câu hỏi và sau đó đã dành thời gian giao lưu với sinh viên. Tôi tranh thủ đến lớp sớm, tìm một vị trí thuận lợi để có cơ hội nói chuyện với họ. Tôi đã trò chuyện với Giám đốc điều hành của nhóm. Mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Tôi đăng ký thực tập trực tuyến và gửi cho anh ấy một email liên quan đến cuộc trò chuyện của chúng tôi. Vài giờ sau đó, tôi đã nhận được một lời mời phỏng vấn tại văn phòng của họ vào tuần tới.
Những ngày tiếp theo, tôi xem lại tất cả thông tin về công ty: hợp đồng, công việc từ thiện, kỹ năng kỹ thuật mà họ sử dụng, thành viên của nhóm và các trường học mà họ đã đi, v.v… Sau những kinh nghiệm với ngân hàng đầu tư, tôi cảm thấy cần chuẩn bị rất nhiều và luôn sẵn sàng trong mọi tình huống. Cả ngày hôm đó, tôi đã phỏng vấn với sáu chuyên gia và nói rất nhiều về số liệu thống kê, toán kinh tế – lĩnh vực mà tôi nghiên cứu, các cuộc phỏng vấn đều cực kỳ tốt và tôi cảm thấy thật tuyệt vời. Hai giờ sau đó, hy vọng của lại một lần nữa vỡ tan – họ đã quyết định tìm kiếm các ứng cử viên khác. Tôi lại tiếp tục tìm những lỗi mà mình đã mắc phải trong các cuộc phỏng vấn, lập danh sách những điều cần cải thiện và làm tất cả mọi thứ để khỏa lấp những điểm yếu này cho cuộc phỏng vấn tiếp theo.
Một lần nữa cơ hội gõ cửa, một ngân hàng đầu tư địa phương đến trường để phỏng vấn. Tôi nộp hồ sơ và được phỏng vấn. Tôi nghĩ mình đã cải thiện khá nhiều từ những kinh nghiệm trước đây. Cuộc phỏng vấn diễn ra cực kỳ tốt. Tôi không có nhiều kiến thức tốt về ngân hàng đầu tư (đặc biệt đối với các ngân hàng nhỏ và cách họ hoạt động) nhưng tôi cảm thấy rằng tôi đã vượt qua được điểm yếu này với kỹ năng kỹ thuật và khả năng làm việc chăm chỉ. Tôi cũng đến từ một thị trấn nhỏ ở miền Tây Hoa Kỳ và có chung niềm đam mê đánh bắt cá bay với người phỏng vấn. Tuy nhiên, tôi thất bại.
Ban đầu, tôi không chắc chắn mình đã sai ở đâu, nhưng cuối cùng tôi quyết định rằng tôi cần phải cải thiện nó theo cách của riêng mình. Những nhà tuyển dụng không hỏi về những kỹ thuật mà tôi học trong trường, vì vậy tôi bắt đầu đưa ra một danh sách các cuốn sách mà tôi phải đọc trong thời gian rảnh để củng cố các lĩnh vực mà tôi cảm thấy yếu.
Đã tới tháng 3 và tôi đang rất lo lắng vì hạn chót cho thời hạn thực tập đang từng ngày qua đi, tôi đã dành vài giờ sau khi học để tìm các công ty, thiết kế lại hồ sơ, gửi email và đọc sách. Cuối cùng, một công ty cổ phần tư nhân nhỏ ở Tây Nam Hoa Kỳ đã email cho tôi. Nó cách nhà tôi 3.500 dặm và tiền lương chỉ đủ để trang trải chi phí sinh hoạt cho mùa hè. Tuy nhiên, công việc khá thú vị và thời gian cũng không còn nữa, tôi quyết định sắp xếp một cuộc phỏng vấn qua điện thoại với nhà tuyển dụng. Những thất bại trước đây cho tôi khá nhiều kinh nghiệm. Tôi đi phỏng vấn tất cả các kiến thức, sự khao khát và cũng đầy trân trọng. Sau hai vòng phỏng vấn tôi đã có vị trí này. Nó như một cuộc rượt đuổi vậy, mặc dù không còn hy vọng cho việc nhận được một lời đề nghị cho công việc toàn thời gian trong hè này nhưng tôi đã học được hai việc là lắng nghe và học hỏi!
Vào tháng 5, tôi đã đến công ty ở New Mexico. Nhóm mà tôi sẽ làm việc, đưa ra một số yêu cầu cho tôi, tôi bắt đầu làm việc tích cực và siêng năng. Thật tốt khi có được một số kinh nghiệm thực tế và tiếp xúc với các công việc về tài chính. Tôi bắt đầu làm việc, kiểm toán báo cáo tài chính cho các phương tiện đầu tư, so sánh các khoản đầu tư cổ phần tư nhân và xem xét các cơ hội đầu tư mà chúng tôi cung cấp cho các ngân hàng đầu tư trên cả nước. Nhưng tôi vẫn cảm thấy chưa an tâm, tôi vẫn không có cơ hội cho việc làm toàn thời gian trong khi công việc này cũng không kéo dài được lâu. Tuy nhiên, cuối cùng tôi bắt đầu có được định hướng. Khi xem lại các kênh ngân hàng và gọi các cuộc điện thoại, tôi nhận ra rằng tôi yêu công việc mà những người này đang làm. Tôi đã làm việc rất nhiệt tình và bắt đầu tiếp cận với các đối tác. Tôi dành mỗi buổi tối sau khi làm việc để nghiên cứu các công ty, kiến thức kỹ thuật ngân hàng đầu tư và viết email với yêu cầu thông tin phỏng vấn. Hầu hết thời gian nghỉ trưa, tôi gọi điện, cố gắng học hỏi mọi thứ từ đối tác để theo đuổi con đường sự nghiệp trong ngành ngân hàng đầu tư, liên tục cố gắng vượt qua những hạn chế về kinh nghiệm thực tập.
Cuối cùng, tôi đã nói chuyện với một số người giữ chức vụ quan trọng tại Goldman Sachs và JP Morgan, tôi biết được một sự thật khá phũ phàng, các ngân hàng đầu tư lớn có một quy trình tuyển dụng nghiêm ngặt, có trọng tài và gần như không có cơ hội cho hồ sơ như tôi.
Cả đêm tôi không ngủ được và không ngừng suy nghĩ về những cuộc trò chuyện ấy. Cuối cùng, tôi quyết định rằng nếu tôi không thể vào ngân hàng lớn, tôi sẽ tìm kiếm cơ hội để có được việc làm tại một ngân hàng nhỏ trước và chuyển sang một ngân hàng lớn hơn sau đó.
Vào mùa thu năm đó, tôi có cơ hội được thực tập tại một ngân hàng đầu tư ở Boston. Ngay lập tức, tôi chớp lấy cơ hội và gửi lý lịch. Trong những ngày sau đó, tôi dành thời gian rảnh để nghiên cứu các đối tác của ngân hàng, chuyên môn trong lĩnh vực của họ và các giao dịch gần đây. Ngay sau đó, cơ hội đã đến! Một trong những nhà tuyển dụng liên lạc với tôi và đề nghị một cuộc phỏng vấn. Tôi đã đề cập đến các giao dịch hấp dẫn mà họ đã thực hiện gần đây, việc đó đã tạo được ấn tượng với phỏng vấn viên. Cô ấy đã cho tôi một cuộc phỏng vấn với một trong những nhà phân tích. Nó đã thành công tốt đẹp. Không có câu hỏi về kỹ thuật nào của anh ấy mà tôi không chuẩn bị trước, tôi đã nghiên cứu xem anh ấy quan tâm đến điều gì và điểm chung của chúng tôi. Cuộc phỏng vấn nhanh chóng biến thành một cuộc trò chuyện hữu nghị và ngay sau đó, tôi đã có một đề nghị cho công việc thực tập tại ngân hàng khi tôi trở lại Boston vào mùa thu.
Dĩ nhiên, điều này không ngăn cản được mong muốn có một công việc tại công ty cổ phần tư nhân của tôi. Họ vô cùng ấn tượng với sự chăm chỉ cống hiến của tôi và cho đến hôm nay, tôi vẫn giũ liên lạc với người giám sát cũ.
Khi tôi trở lại Massachusetts vào mùa thu, lịch học là một trở ngại lớn. Thật không dễ dàng khi phải thực tập 50 giờ một tuần bên cạnh việc đi học, nhưng với một số thay đổi thời gian ghi danh vào phút cuối tôi đã có thể thu xếp thời gian cho việc thực tập. Tôi thật sự thích công việc này, chỉ trong vòng một tháng thực tập, tôi đã quyết định rằng đây là nơi tôi muốn gắn bó. Tốt hơn nữa, ngân hàng đã tổ chức các ngày lễ lớn cho vị trí toàn thời gian vào cuối mùa thu và tất cả các thực tập viên hiện tại (bao gồm cả tôi) đều được đảm bảo cho cuộc phỏng vấn đầu tiên. Tôi đã làm việc khá lâu và chăm chỉ, chớp lấy mọi cơ hội để hỗ trợ các nhà phân tích trong giao dịch của họ, khi tôi nhận được một công việc, tôi sẽ hoàn thành nó một cách nhanh chóng và chính xác nhất có thể và không bao giờ do dự khi đặt câu hỏi, luôn yêu cầu thêm công việc khi tôi đã làm xong. Mọi thứ đã trở nên tuyệt vời! Khi tôi phỏng vấn cho vị trí toàn thời gian, đó là với hai nhà phân tích mà tôi đã tạo được ấn tượng tốt qua chất lượng các công việc mà tôi làm cho họ. Tôi cảm thấy tuyệt vời về kết quả.
Thật không may, một lần nữa tôi thất bại.
Biết rằng việc thực tập tại ngân hàng này cuối cùng không có kết quả, tôi đã tăng gấp đôi nỗ lực của mình. Tôi tranh thủ thời gian nghỉ trưa để tìm các thông tin phỏng vấn và trên mỗi chuyến đi tàu đến đi Boston tôi đều dành để nghiên cứu kiến thức kỹ thuật và đọc Wall Street Journal. Tôi thậm chí đã tải về một ứng dụng toán trên điện thoại, khi không có gì để đọc tôi có thể nhẩm các bài toán trong đầu.
Cuối cùng, tôi đã nhận được một lời mời phỏng vấn tại ngân hàng đầu tư công nghệ của một ngân hàng quốc tế lớn tại San Francisco. Họ cung cấp cho tôi một trường hợp nghiên cứu để chuẩn bị và đặt cho tôi một chuyến bay đến California. Vào ngày trọng đại này, tôi đã trải qua sáu vòng phỏng vấn. Tôi hoàn toàn tự tin và chỉ mắc một vài lỗi nhỏ. Trên đường về, tôi đã cảm ơn các giám đốc đã phỏng vấn qua điện thoại. Trở lại Boston và háo hức chờ đợi email.
Nó đã không bao giờ đến. Nhóm tuyển dụng gửi email cho tôi gần sáu tuần sau đó, nói rằng vị trí này không thành lập nữa và mặc dù họ thích tôi nhưng không có thêm đề nghị nào khác cho tôi. Tôi như bị sụp đổ. Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, hai trong số các giám đốc đã rất ấn tượng với tôi và họ đề nghị giới thiệu tôi đến một vị trí tại ngân hàng ở New York, trong Tập đoàn Convertibles và Equity Linked Origination. Không lâu sau đó tôi đã trải qua nhiều cuộc phỏng vấn qua điện thoại và đang tiến gần hơn tới New York.
Dù tôi đã có một thứ tự phỏng vấn tuyệt vời, tôi vẫn tìm kiếm cơ hội. Những giám đốc này cũng có thể giúp tôi phỏng vấn Tập đoàn Công nghệ, Truyền thông và tôi đã đích thân phỏng vấn với giám đốc điều hành của một ngân hàng tại Connecticut. Vào thời điểm này, tôi đã có 3 cơ hội tại các ngân hàng đầu tư tuyệt vời – và tất cả TẤT CẢ đều thất bại. Tôi đã không thể có được dù là một đề nghị nào và tôi đã không thực sự hiểu tại sao. Tôi nhận ra rằng tôi đang thiếu thứ gì đó, và bắt đầu tìm hiểu chính xác nó là gì.
Lúc này, tôi vẫn đang tập trung cho ngân hàng nhỏ ở Boston, trên mọi chuyến tàu trước và sau khi làm việc, tôi nghĩ về những gì tôi có thể làm. Cuối cùng, tôi đã nghĩ ra cách có thể tối đa hóa cơ hội để có một việc làm trong ngành ngân hàng đầu tư. Không là những cuộc phỏng vấn qua điện thoại. Từ bây giờ, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để gặp các nhân viên ngân hàng trực tiếp. Để họ có thể giới thiệu tôi với nhóm tuyển dụng: “Tôi đã gặp ứng viên này, họ có những gì mà chúng ta cần”. Vào thời điểm này, tôi đã nghỉ đông ở trường và công việc thực tập của tôi tại ngân hàng Boston đã gần kết thúc.
Trong một vài tuần thực hiện chiến lược mới này, tôi đã có vài thông tin phỏng vấn với giám đốc điều hành tại một số ngân hàng lớn ở thành phố New York và tất cả đều trực tiếp. Kết quả của các cuộc phỏng vấn rất đa dạng – tất cả đều ấn tượng với tôi và sẵn sàng giúp đỡ. Tuy nhiên, thời gian tuyển dụng đã chống lại tôi. Tất cả các ngân hàng của họ đã hoàn thành tuyển dụng tại các trường học và cơ hội tôi được nhận gần như bằng không. Nhưng có một ánh sáng ở cuối “đường hầm”, một trong số họ hóa ra là người đứng đầu ban tuyển dụng của bộ phận ngân hàng đầu tư cho một trong những trường Ivy League. Anh ấy nói với tôi rằng mặc dù tôi là một sinh viên không phải từ một trường điểm nhưng anh ấy đã rất ấn tượng với tôi và sẽ tạo cơ hội cho tôi tại Ivy League.
Đây là khoảnh khắc mà tôi đã chờ đợi. Tôi đã từ một thực tập sinh tại công ty cổ phần đầu tư nhỏ ở Tây-Nam Hoa Kỳ giờ đây đã được tham gia phỏng vấn tại thành phố New York cùng với các ứng cử viên Ivy League tại một trong những ngân hàng đầu tư có uy tín nhất trên thế giới. Tôi đã từng đến New York cho những vòng phỏng vấn cuối cùng trước đó và tôi biết nó sẽ khốc liệt như thế nào. Tôi đã có cơ hội để trải nghiệm những thất bại từ hàng chục cuộc phỏng vấn. Đây cũng là ngày cuối cùng của mùa tuyển dụng và thất bại có nghĩa là mất đi ước mơ của tôi. Nhưng đây là những điều mà tôi đã học được trong các cuộc phỏng vấn trước. Phỏng vấn không phải là để nói về những gì bạn đã biết mà là khám phá những giới hạn của kiến thức của bạn và cách bạn phản ứng dưới áp lực khi đối mặt với những điều mà bạn không biết.
Tôi trở lại Boston chờ đợi quyết định. Học kỳ mùa xuân bắt đầu và đó là một buổi chiều thứ tư lạnh giá khi cuộc gọi đến. Nhóm tuyển dụng hào hứng cho tôi cơ hội gia nhập phòng đầu tư. Họ thậm chí còn hạnh phúc hơn khi tôi chấp nhận ngay lập tức.
Nguồn: howigotmyjobintheus