
Bài dự thi “Tết Việt trên đất Mỹ 2019”
Tác giả: An Nhiên
Tết khi xa nhà là những hồi ức in đậm trong tâm tưởng. Bên cạnh không có gia đình bạn bè quây quần, không khí xung quanh không rộn ràng, nao nao, mong ngóng khoảnh khắc giao thừa đến gần, mà là ngày dài lặng lẽ trôi như bao ngày bình thường khác ở nơi xa xứ…
Nghĩ về Tết, nghĩ về quê hương.
Tết – 3 chữ cái nhẹ nhàng làm nên một từ đong đầy nhiều cảm xúc và kỷ niệm.
Tết là những ngày thơ bé vô tư, xong được núi bài tập trước giao thừa là một mục tiêu đầy tham vọng, mà đạt được rồi cảm giác sung sướng như trút được cả tấn gánh nặng trên vai.
Từ đây tha hồ được ăn,được chơi khỏi cần nơm nớp lo sợ Tết đi xa mà bài tập ở lại.
Những tưởng hừng hực khí thế tận hưởng Tết trọn vẹn từng phút giây không dám bỏ lỡ, thế mà rồi cũng lại nằm ngủ lăn, giao thừa pháo hoa đùng đùng cũng không dậy nổi dù trước đấy dặn đi dặn lại bố mẹ nhớ gọi con xem pháo hoa.
Tết chỉ gói gọn trong mấy ngày, mà trước đó tất bật cả tuần cả tháng.
Nào dọn dẹp nhà cửa, mua sắm đồ dùng.
Rồi quần áo tóc tai giày dép mới.
Rồi bao nhiêu mục tiêu buộc phải hoàn thành trước khi năm mới đến, kẻo lại dông cả năm.
Lúc rảnh rang thì không lo, đến lúc mọi việc dồn lại, cái gì cũng muốn xong.
Nhà phải sạch trước giao thừa.
Nấu nướng phải xong cho kịp cúng trung thiên.
Táo quân phải xem ngay trực tiếp chứ chờ xem chiếu lại chả còn vui nữa.
Mỗi năm trôi qua, mỗi năm trưởng thành hơn, giữa bề bộn lo toan cuộc sống, mọi thứ trước mắt không còn chỉ là đống bài tập Tết nữa, mà là những lo toan suy nghĩ, dự tính cho tương lai, là cuộc sống khi lớn lên nhiều vướng bận, ưu tư.
Không biết có phải vì thế, mà thấy Tết không còn thấy như xưa.
Người ta phàn nàn Tết đã dần phai hương vị thuở nào.
Ca thán đang yên đang lành tự dưng lại Tết.
Cuộc sống đầy đủ ấm no thêm, Tết chẳng còn là nhất.
Vậy mà vẫn thấy mình vô thức vội vã với những kế hoạch khó khả thi, lòng nhủ thầm deadline là Tết.
Vẫn tất bật sắm sửa, trang hoàng.
Vẫn náo nức, mong ngóng những ngày đặc biệt hơn mọi ngày trong năm.
Bởi vì, dẫu có nhạt đi mấy phần, Tết vẫn là những háo hức hoan hỉ, vẫn là những sum họp vui vầy, dù ở xa
nhưng lòng luôn hướng về.
Vẫn là lúc tạm cất lại những lo toan
Để tĩnh lặng một chút lúc giao thừa
Để chúc tụng, hi vọng vào buổi sáng ngày đầu năm
Để mong sao những xui xẻo, buồn đau, oán giận trách móc trôi đi theo năm cũ đã qua
Để chờ đợi một năm mới đến, ta sẽ bớt lo hơn, cười nhiều hơn, lòng bình an hơn.
Để biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, thì ngày mai trời lại sáng, hết năm Tết lại về …