Mã số 013 – Bài dự thi Tết Việt trên đất Mỹ 2018 chủ đề “Mâm cỗ Tết”.
Con muốn về nhà!
Tác giả: Phan Thanh Vũ
Gửi ba mẹ và những người thân yêu!
Một cái tết xa nhà là điều cực kì lạ lẫm với con, một đứa du học sinh đã quen với vòng tay bảo bọc của ba mẹ. Nhưng con phải tập làm quen với không khí tết ở một nơi phương xa, cái không khí bình thường như mọi ngày, ba mẹ ạ! Ở đây, tết là bài vở, là những ngày trước tết thức khuya để chuẩn bị thi giữa kì cho học kì mùa xuân, là những cơn mưa với cái lạnh thấu xương, và là những nỗi cô đơn cứ đến dồn dập đến không nói thành lời. Ở đây…, tết buồn lắm!
Con nhớ đêm giao thừa, điều mong muốn nhất của con lúc bấy giờ là được gọi điện về xem mọi người trong gia đình cúng giao thừa và cầu nguyện. Và cuộc gọi ấy chỉ là điều mong muốn không thực hiện được của con thôi, vì giữa lúc nhà nhà, người người quây quần bên mâm cỗ thì con với đề kiểm tra trên tay, đang miệt mài làm bài. Giao thừa của con, là vậy đấy.
Rồi con ghét cay đắng những bài hát nhạc tết mấy đứa bạn Việt Nam bật cho nghe, mỗi lần bài hát vừa phát lên. Thay vì hòa nhịp theo những tiết tấu vui và cảm thấy lòng phơi phới như mọi khi, con lại thấy khó chịu vô cùng. Nó làm con nhớ nhà và nhớ cái tết quê hương.
Ở đây, điều may mắn duy nhất còn sót lại của con là một bữa tiệc mừng tết, tổ chức bởi hội sinh viên Việt Nam trong trường. Mọi người đóng góp tiền bạc, cũng như công sức để có một bữa tiệc đón chào tết với những món ăn Việt Nam tự làm và phần văn thể mỹ cũng tự biên, tự diễn nốt. Cả mấy tháng trời, con nào đâu được ăn những món ăn Việt Nam, chứ đừng nói là những món ăn Việt đặc trưng trong ngày tết. Điều đó làm con thấy vui và háo hức hơn cả, ba mẹ ạ!
Rồi ngày mùng một cũng đến, chưa bao giờ con thấy đông sinh viên Việt Nam quy tụ về một sự kiện như thế này. Các anh chị, bạn bè, người ở trong trường, người ở ngoài trường, người học thạc sĩ, người đi làm, tất cả đều về đây trong một buổi tối ấm cúng. Chưa bao giờ, con thấy nhiều món Việt Nam đến thế từ lúc ở Mỹ. Bánh chưng có, thịt kho hột vịt có, còn có cả món canh măng mẹ hay nấu nữa. Ngồi ăn lấy ăn để như chưa bao giờ được thưởng thức những món ngon như vậy trên đời, nhưng rồi bất giác, con lại nhớ đến những món mà mẹ nấu hơn bao giờ hết. Thịt kho có ngon, nhưng làm sao ngon bằng nồi thịt kho ở nhà của mẹ. Canh măn có ngon, nhưng làm sao ngon bằng món canh mẹ nấu. Bánh chưng có ngon, nhưng càng không bằng những xâu bánh tét ở nhà. Nghĩ đến đó thôi, tự nhiên con cảm thấy buồn, buồn lắm!
Ăn xong, mọi người tổ chức văn nghệ và đố vui, nó giúp con vơi đi nỗi buồn lúc bấy giờ. Bất chợt, một bạn bước lên sân khấu, thay vì hát, bạn ấy bắt đầu câu chuyện của mình, câu chuyện của một đứa con hư…
Đã là cái tết thứ 6 hay thứ 7 gì đó xa nhà, bạn ấy cũng không nhớ rõ nữa, có lẽ vì lâu quá nên cũng không còn nhớ tới, bạn ấy nhớ về những lúc dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị đón tết với gia đình, cả những lúc cùng bên gia đình đón giao thừa trước tết. Nhớ nhất là những lúc chê tới chê lui những món mẹ bạn ấy nấu vào những ngày tết, nhiều đến phát ớn và chẳng ai ăn nổi hết. Vậy mà giờ đây, tất cả những kí ức đó chỉ còn là kỉ niệm. Bạn ấy thèm được về nhà, được quây quần bên gia đình bên những ngày tết. Vừa kể, vừa nghẹn thành tiếng, nước mắt cứ tuông tuông như một đứa trẻ. Khờ thật! Bất giác nhìn lại mình, bản thân con cũng khờ không kém, có gì đâu mà phải khóc giữa một bữa tiệc đang vui như thế này, nhìn xung quanh, mọi người ai cũng rưng rưng rồi. Và con, không biết lúc nào, cũng sụt sùi, đỏ hoe hai mắt.
Con biết, mọi người ở đây, dẫu có nhiều điều khác nhau về giọng nói, về tuổi tác, về ngành học nhưng ai cũng có chung một quê hương, bố mẹ ạ! Ai cũng nhớ về những cái tết được quay quần bên mâm cỗ, với những món nhà làm mà ngon đến lạ, cùng các thành viên trong gia đình đón một cái tết vui vẻ, an lành. Những cái tết như vậy, thực sự, chỉ là mong ước của chúng con, những mong ước không bao giờ với tới. Nặng trĩu trên những đôi vai bé nhỏ của chúng con là trách nhiệm với bản thân và gia đình, là cả những kì vọng lớn lao của các bậc cha mẹ. Chúng con phải học, và chỉ biết học cho tương lai mà thôi, tạm gác lại những mong muốn tưởng chừng giản đơn với nhiều người Việt Nam như thế. Nhưng thật lòng, ai trong chúng con cũng muốn về nhà, về nhà ăn Tết, về nhà với ba mẹ. Con nhớ Tết Việt Nam và ba mẹ nhiều lắm!
Gửi từ con trai của ba mẹ!
“Tết Việt trên đất Mỹ” là cuộc thi thường niên do Hội TNSV Việt Nam tại Hoa Kỳ tổ chức nhằm khuyến khích các du học sinh và người Việt Nam đang sinh sống tại Hoa Kỳ chia sẻ các hoạt động sáng tạo (bằng hình ảnh, bài viết hoặc video clip) về Tết cổ truyền của Việt Nam trên đất Mỹ. Cuộc thi “Tết Việt trên đất Mỹ” năm 2018 có chủ đề “Mâm cỗ Tết”.