Suy nghĩ về việc đọc sách của một du học sinh Thuỵ Điển, bạn Quỳnh Chi Phạm, bạn đưa ra 10 đầu sách mà bạn thấy thú vị. Sau khi nhân được sự đồng ý của tác giả, Sinhvienusa.org xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:
Việc viết note này là do mình được tag book challenge từ bạn mình. Được tag từ lâu rồi nhưng mà phần vì lười, mới phần vì cũng hơi bận nên giờ mình mới viết ra được tử tế. Ngoài ra cũng vì một chuyện ngoài lề, không liên quan lắm, làm mình nghĩ cũng nên viết cái “challenge” này cẩn thận chút.
Chuyện là từ khi sang đây mình thấy người dân bên này (từ thanh niên đến người già) đều rất thích đọc sách. Đi tàu hay xe buýt đều rất dễ thấy cảnh một vài người chăm chú đọc sách. Chắc vì văn hóa đó nên hình như chương trình học của Thụy Điển đòi hỏi đọc khá nhiều. Mình nghe bạn mình kể, chương trình của bạn ấy trung bình 1 tuần phải đọc tầm 3 quyển sách. Mình may mắn hơn thì mỗi group assignment trong 1 tuần đọc tầm 200 trang. Cá biệt đợt vừa rồi mới đọc tầm 500 trang.
Chắc vì văn hóa đọc sách như vậy nên các bạn trong lớp mình đọc sách có vẻ vui vẻ. Dù các bạn có thể mệt vì phải đọc nhiều liên tiếp nhưng mà vẫn thấy các bạn thích thú với việc tiếp thu kiến thức.
Đấy nên mình nghĩ là nếu ở nhà, tinh thần đọc sách cũng được khuyến khích tạo thành văn hóa như thế thì thật tốt. Nhất là khi đã rèn được thói quen đọc sách sẽ tốt cho việc học hành sau này hoặc cập nhật kiến thức nói chung. Hồi còn bé, không hiểu sao mình còn chăm đọc chứ càng lớn càng lười và giờ thì hơi tí giở sách ra (nếu không phải sách truyện vui vẻ đơn giản) là chỉ muốn đi ngủ luôn.
Quay trở lại chủ đề chính của cái tag này:
1. “The Kite runner” – Khaled Hosseini
Truyện này mình được bạn mình tặng hồi giáng sinh cách đây 2 năm. Hồi đấy đang lúc stress nhưng không hiểu sao vừa giở truyện ra (dù truyện này khá emo chứ) đã bị thích luôn. Thậm chí hồi đấy, còn coi việc mối tối trước khi đi ngủ được đọc mấy trang truyện là giây phút sướng nhất trong ngày. Dù đọc truyện đôi khi vẫn có những từ hoặc cấu trúc không hiểu nhưng mình vẫn rất thích giọng văn của tác giả. Truyện xoay quanh những mối quan hệ giữa cha và con, giữa ông chủ và người giúp việc, giữa những người bạn với nhau. Đây cũng là một trong vài truyện mà lúc đọc mình khóc khá nhiều, thậm chí đọc xong phải ra ngoài đi bộ cho thư giãn và bị ám ảnh đến 1 tuần sau. Chắc sau cùng với mình thì những câu chuyện về tình cảm gia đình và tình người với người vẫn khiến mình dễ xúc động hơn là chuyện tình cảm trai gái.
2. “Vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ” – Nguyễn Ngọc Thuần
Một câu chuyện quá dễ thương và trong sáng. Mình đọc truyện này hồi năm thứ nhất Đại học. Hồi đấy, tình cờ lên Nguyễn Xí dạo chơi xong mua quyển này chỉ vì bìa sách màu xanh lá được thiết kế quá đẹp. Về sau, sách cũng có tái bản nữa nhưng mình thấy cũng không có phiên bản nào thiết kế được đẹp như phiên bản mà mình mua. Sau này, thỉnh thoảng mỗi khi mệt mỏi hoặc thấy chán đời (theo kiểu mất niềm tin vào cuộc đời), mình lôi truyện ra đọc một vài mẩu trong này là lại thấy đời tươi hơn.
3. “Nước Mỹ, nước Mỹ” – Phan Việt
Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu phải kể một quyển sách gắn bó với thời gian 20 – 23 của mình, chắc mình sẽ không ngần ngại gì mà nói ra luôn “Nước Mỹ, nước Mỹ”. Đây cũng là truyện mình thích nhất trong số các sách của chị Phan Việt (tác giả Việt Nạm mà mình khá thích) vì phong cách viết và góc nhìn cuộc sống vẫn tươi sáng (dù cũng có vài chuyện hơi buồn và bế tắc). Về sau này, đọc các quyển sách khác của chị, mình thấy giọng văn cũng buồn và tiêu cực hơn. Nói “Nước Mỹ, nước Mỹ” gắn bó với thời gian đó của mình như vậy, chủ yếu chắc do chùm truyện ngắn về tình yêu trong sách. Những câu chuyện đó không hẳn chỉ nói về tình yêu mà còn nói về tinh thần tuổi trẻ cùng những suy nghĩ, băn khoăn rất tuổi trẻ. Có những trích đoạn chắc đi cùng năm tháng với mình và các bạn mình luôn haha.
4. “Cánh đồng bất tận” – Nguyễn Ngọc Tư
Đây là một trong những quyển sách mà mình rate 5 sao trên goodreads. Mình đọc sách này tình cờ hồi năm lớp 10. Hồi đó đọc cũng chỉ biết biết là hay nhưng không hiểu sâu lắm. Về sau lớn đọc lại thì càng thích hơn. Mình thích Nguyễn Ngọc Tư vì phong cách viết truyện giản dị, chân thật, không màu mè câu chữ nhưng vẫn thể hiện được tình người. Những câu chuyện tình cảm trong “Cánh đồng bất tận” đều được thể hiện rất nhẹ nhàng mà vẫn ám ảnh.
5.”Hà Nội băm sáu phố phường” – Thạch Lam
Quyển sách gối đầu giường hồi cấp 2 của mình. Hồi đó, rất thích sách vì toàn viết về các món ăn của Hà Nội. Ngoài ra thì mình cũng thích giọng văn của Thạch Lam nữa. Những mẩu chuyện ngắn, ngoài chủ đề chính về các món ăn của Hà Nội, cũng đều nhẹ nhàng. Đọc văn Thạch Lam, đúng thấy ông là nhà văn của phụ nữ và trẻ em. Lúc nào cũng thấy trong các câu chuyện của ông, phụ nữ và trẻ em được viết với sự trân trọng và yêu thương.
6. “Tottochan cô bé bên cửa sổ” – Tetsuko Kuroyanagi
Mình thích truyện này đơn giản một phần chắc do mình thích chơi với trẻ con. Ngoài ra, mình cũng thích những phương pháp giáo dục đơn giản, hiểu trẻ con mà vẫn hiệu quả trong truyện.
7. “Góc sân và khoảng trời” – Trần Đăng Khoa
Tập thơ đầu tiên mẹ mua cho mình hồi lớp 1. Hồi đó ít sách nên suốt ngày cứ mở ra mở lại đọc chơi. Mình vẫn nhớ bố còn cẩn thận viết tên mình ở trang đầu quyển sách. Về sau sách lại được truyền lại cho em mình.
8. “Tôi nói gì khi tôi nói về chạy bộ” – Haruki Murakami
Một cuốn sách hay nói về việc rèn luyện thường xuyên để hình thành thói quen. Ngoài ra, sách cũng thể hiện những suy nghĩ sâu sắc rất riêng của Haruki về cuộc sống thông qua việc viết về chạy bộ. Chắc đây là quyển sách đầu tiên của Haruki mà mình dám đọc. Mấy sách khác của Haruki, dù mình biết là hay nhưng vẫn chưa dám đọc vì ấn tượng ban đầu từ rất lâu rồi là truyện của ông khá emo.
9. “To kill a mocking bird” – Harper Lee
Một cuốn sách mình mua cũng ngẫu hứng cách đây khá lâu vì hồi đó nghĩ phải mua sách để luyện đọc Tiếng Anh. Về sau, mình mới biết đây là một trong những tác phẩm kinh điển của văn học Mỹ cổ điển. Hồi đó, đọc cũng không hiểu hết cốt truyện lắm, nhưng mình thấy khá ấn tượng với nhân vật ông bố và người con gái trong truyện. Nói chung là mình luôn thích những nhân vật mẫn cán, điềm đạm và thẳng thắn như ông bố trong truyện này.
10. “An lạc từng bước chân” – Thích Nhất Hạnh
Một quyển sách có thể coi như là cẩm nang cầm tay để khi nào stress hoặc có chuyện buồn có thể mở ra đọc. Thú thực là mình chưa bao giờ đọc liền một mạch hết cả quyển sách cả. Thông thường, mỗi khi có vấn đề gì không tốt về tâm lý mình sẽ mở sách ra chọn đọc ngẫu nhiên vài phần. Không hiểu sao, đọc xong, người cũng thoải mái vui vẻ hơn hẳn. Hồi làm hồ sơ apply bị stress, mình cũng hay bật youtube lên nghe thiền sư nói chuyện, có lúc là chú tâm nghe, cũng có lúc cứ vừa nghe vừa làm việc khác, nhưng nói chung lúc nào cũng thấy nhẹ nhõm và thư giãn hơn.
Quỳnh Chi
Bài đăng trên Facebook của tác giả, bạn đọc có thể xem bài gốc tại đây