Du học có nghĩa là mổi buổi sáng thức dậy, cảm giác đầu tiên sẽ là sự cô đơn, rồi tự hỏi mình đang ở đâu và sắp làm gì. Nhìn ra cửa sổ thấy sương lạnh buốt và biết mình có một ngày dài để chiến đấu. Nghe tiếng mình nhỏ nhẹ trong lòng, ráng lên nào, sống vì tương lai…
Du học có nghĩa là sẽ đeo ba lô trên lưng và sách nặng cầm trên tay, bước vào cổng trường và nhớ ngày xưa mình đi học còn vì niềm vui được gặp bạn bè mỗi ngày. Bây giờ mình đi học, cũng vì niềm vui ấy ở thì tương lai..
Du học có nghĩa là sẽ có ngày bật khóc, chỉ còn cảm giác run lên và sự trống rỗng trong đầu, buồn bã, cô độc và bi quan. Đây đâu phải là mình?
Du học là sẽ có ngày bật khóc vì nỗi nhớ nhà, buồn bã cô độc… (Ảnh minh họa)
Du học có nghĩa là da sẽ trắng. Gió lạnh thổi tan nắng mỏng manh khiến da vàng cũng thành trắng xanh, trắng muốt. Và gió thổi bay cả những gân hồng ngọt ngào của một đất nước xa xôi, thổi khô nước mắt, lạnh tình người và lạnh trái tim.
Du học có nghĩa là một buổi trưa lang thang trên sân trường, ngồi nói chuyện với bạn hay chỉ một mình trong thư viện. Tất cả đều không mang cảm giác Đủ! Chỉ biết mình đang sống tạm, sống thiếu thốn tình cảm, sống để sau này sẽ được sống Đủ!
Du học có nghĩa là cơm trắng ngon hơn hamburger, pizza không bằng bánh mỳ, và pasta hay mì Ý cũng không sánh được với bát bún gà, bát phở bò giản đơn. Đi nhà hàng nhìn 1 menu dài dằng dặc nhưng lại chỉ thấy thèm những món ăn mẹ nấu…
Du học là xa nhà, xa gia đình, xa bè bạn, làm gì cũng lủi thủi một mình. Ốm nằm vật ra cũng tự cố bò dậy mà ăn, mà uống thuốc. Là những chiều đông run cầm cập cầm đeo ba lô, cầm ổ bánh mỳ lê lết hàng giờ đồng hồ đến bến xe buýt bắt xe đi học. Vừa ngồi chờ xe vừa run vừa xoa tay cho ấm, vừa gặm bánh cho qua bữa.
Du học là những tối làm bài nghiên cứu trong thư viện đến 10h đêm, không còn xe buýt phải 1 mình đi bộ gần 3 dặm về nhà. Chỉ biết cắm cúi mà đi, vớ vẩn thằng nào nó nhảy ra, thấy chướng mắt lại đấm cho một cái là bay thẳng lên mây mà gảy đàn.
Du học là cái cảnh nhìn nhà nhà người người cùng nhau sum họp, cùng nhau vui vầy những dịp lễ tết. Còn mình, lo “cày bừa” kiếm tiền, tối mịt trở về tự mình chào mình trong căn phòng bé tí chưa đầy 6m vuông, tự ăn mừng bằng 1 gói khoai tây chiên, 1 chai Fanta, 1 quyển truyện mang từ Việt Nam sang và tráng miệng bằng nỗi nhớ quê nhà da diết, nhớ đến muốn gào lên chạy ngay về…
Du học có nghĩa là sẽ phải nhìn theo cái vẫy tay xa xăm của người thân sau lớp kiếng ngăn cách ở sân bay, là nụ cười và lời chúc của bạn tiễn đưa, là nước mắt của mình sau lớp chăn bông dày, là câu hứa năm sau gặp lại bật ra trên những đôi môi run, là thời gian rất dài…
Du học có nghĩa là tức tối khi muốn viết câu văn hay mà từ vựng lại nằm đâu đó quá xa trong cuốn từ điển dày cộm, là mệt mỏi khi quyển sách lịch sử quá dày mà mắt đã đỏ vì thức khuya, là ngu ngơ tập phát âm thêm một thứ ngôn ngữ khác nữa ngoài tiếng Anh và tiếng Việt, là lóng ngóng thức cả đêm để hoàn thành một bài thuyết trình, là mới toanh trong 1 ngôi trường và những luật lệ.
Du học là cảm giác hụt hẫng mỗi khi có chuyện gì rất vui, muốn gào thét đùa vui nhưng rồi chợt nhận ra quanh mình hình như không ai quan tâm cả…
Du học là phải vững vàng… muốn khóc cũng không được khóc vì mình phải mạnh mẽ.
Du học là khó thở khi phải nhận áp lực, sự kì vọng của mọi người vì mang tiếng đi xa học mà lại không làm được cái gì thì thật là xấu hổ.
Du học là khó chịu khi bị gọi “… kiều”… có thể chỉ là trêu đùa, có thể là đá xoáy… nhưng cho dù là ý gì đi nữa thì thực lòng, chả thích bị gọi thế chút nào, vì khi du học là khi cảm thấy mình tự hào về nước mình nhất, tự hào được là công dân Việt Nam nhất… và chỉ muốn được gọi như bình thường, là người Việt Nam mà thôi.
Du học là buồn mỗi khi bị nói là tây hóa, đua đòi bắt chước theo người ta trong khi thực chất đâu phải vậy, mà có tây hóa thì chẳng cần phải du học, ở nhà cũng tây được.
Du học là không được cảm thông khi chẳng may nói chuyện cứ bị xen vài tiếng ngoại ngữ vào, bị nói là quên tiếng mẹ đẻ khi mà thực chất đâu có muốn thế. Cả năm trời thèm khát được nói tiếng Việt mà khó làm sao, thay vào đó phải dùng, phải luyện tiếng nước ngoài để học thì tất nhiên sẽ bị thành thói quen và cần thời gian để chỉnh khi về thăm nhà chứ!
Du học là sự cố gắng từng ngày, đếm từng ngày để được về thăm nhà…
Du học là đắn đo mỗi khi muốn về mà lại xót vì chi phí khá cao. Nếu cố gắng chịu đựng thì có thể tiết kiệm được vào tiền học nhưng lại rất nhớ nhà và muốn được ở bên mọi người…
Du học là phải hi sinh tình cảm, tình yêu (nghĩa rộng chứ không chỉ yêu đương)… và luôn phải tự hướng tới tương lai, luôn tự bảo mình phải cố rồi tương lai sẽ được đền đáp để mà cố gắng hơn…
Du học có nghĩa là lớn lên. Cầm dao xắt hành và đũa chiên cơm, nặn bột làm bánh bao và bánh quy. Lấy giấy tờ và đôi co vì một quyền lợi, nắm tương lai trong tay và tự đóng khuôn để đúc chính mình, rớt vào một mặt khác của trái đất, sẽ nhận thấy những điều mình hiểu lâu nay không đơn giản như mình hiểu, sợ hãi trước cuộc đời nhưng nôn nóng muốn bước vào đương đầu với nó.
Du học có nghĩa là sẽ lo lắng khi một người bạn đóng cửa blog hay không trả lời message của mình trong Yahoo Messenger. Thấy bạn mình xa và mình thì bất lực.. Và yên tâm khi cánh cửa lại hé mở, thở phào, ừ bạn không sao, mỉm cười, lại được đọc về bạn nữa rồi, nháy mắt, bọn mình đâu có xa…
Du học là phải kìm nén mỗi khi rất buồn, muốn gọi ngay cho người thân để tâm sự nhưng phải nén lại vì không muốn để ai phải lo lắng cho mình, và phí gọi về thì cũng chả rẻ gì.
Du học là khi cảm thấy mình tự hào về nước mình nhất (Ảnh minh họa)
Du học có nghĩa là sẽ chỉ được nhìn bố mẹ qua khung webcam mờ nhỏ xíu trên màn ảnh vi tính và nghe mẹ cười hiền, mấp máy con đừng lo trong điện thoại. Nhưng sau lưng, bố mẹ đang phải vật lộn với những “núi đá” nặng trịch của cuộc đời, còn trước mặt mình lại là tương lai thênh thang mở rộng. Má ấm lên giọt nước mắt, vì tình yêu bao la có nghĩa là hy sinh với nụ cười trên môi…
Du học có nghĩa là tự hào. Tự hào thấy mình thay đổi, tự hào thấy mình đang lớn, tự hào vì mình được yêu thương.
Du học có nghĩa là tự hứa nhiều lắm. Tự hứa với mình, với “người ấy”, với gia đình, với bạn bè. Tự hứa không được lãng phí những gì đã hy sinh. Tự hứa và tự ráng hoàn thành lời hứa.
Du học sướng??? Có ai hiểu nỗi lòng của những người xa quê để Học…..
Du học có nghĩa là đi xa học. Là đi học ở xa. Là đi học ở rất xa. Là đi học ở rất rất xa…
Và, du học là nhiều khi muốn buông tay vì tất cả những cảm xúc trên nhưng vẫn phải nắm chặt và tiếp tục bước…
Kiwi Đặng – DHS Texas, Mỹ (Theo http://tiin.vn)
Một bài viết đã mô tả được đầy đủ cuộc sống, lối sống, cảm xúc, tâm trạng, mong muốn, nguyện vọng, quyết tâm, ý chí…. của một người đi học xa, rất rất xa, nhưng cũng đầy trách nhiệm trước hết là đối với bản thân, sau nữa là đối với gia đình và rộng hơn là đối với xã hội.
Mình là một người mẹ đã từng có con lớn đi học rất rất xa và bây giờ là con bé cũng phải đi rất rất xa để học. Mình cũng vừa trải qua một hành trình đầy khó khăn, vất vả để thăm con đang học ở nơi rất rất xa ấy. Nếu như trước đây chỉ biết ở nhà lo, thì giờ đây mình cảm nhận thật rõ ràng được tất cả những điều bạn trẻ này đã đề cập trong bài viết của mình và cảm thông sâu sắc.
Tuy nhiên, một người mẹ có con đi học rất rất xa, nếu chưa có một lần được thăm con (rất tiếc không phải ai cũng có điều kiện) thì đọc bài này sẽ chỉ thấy lo lắng thêm và thương con nhiều hơn và chắc chắn sẽ khóc nhiều thêm (nếu như trước đây chỉ khóc vì nhớ thì giờ đây sẽ khóc thêm vì lo).
Có một điều mình muốn chia sẻ để giảm bớt nỗi lo của các bà mẹ có con đang học ở nơi rất rất xa, đó là:
– Con mình chắc chắn trưởng hành hơn, tự lập hơn, độc lập hơn…
– Con mình đang ở một nơi an toàn hơn, rủi ro ít hơn (ít hơn thôi chứ không phải tuyệt đối an toàn nhé), ít nhất cũng đỡ lo vì ít bị lừa đảo, giật túi, tai nạn xe cộ…
– Con mình ( có thể) đang ở một nơi có môi trường tự nhiên tốt hơn cho sức khoẻ.
– Con mình đang ở một môi trường đa văn hoá nên nó sẽ học được cách ứng xử văn minh hơn, lịch sự hơn.
– Cuối cùng là, con mình đang được tiếp thu một kiến thức bài bản hơn, sẽ giúp nó có hành trang khoa học tốt hơn khi ra đời.
Hỡi các bạn du học sinh, chúc các bạn vượt qua mọi khó khăn để học tốt và luôn nhớ rằng hầu hết các gia đình, mọi người ở nhà đều phải hy sinh để có điều kiện tài chính cho các bạn du học. Vì vậy, các bạn hãy sử dụng hữu ích từng đồng “cắc” cũng như từng “giọt” thời gian của mình.
Hỡi các bậc phụ huynh, hãy gác nỗi lo sang một bên và động viên con mình học (nhiều thứ nhé chứ không phải riêng kiến thức chuyên môn đâu đấy) thật tốt, thật sự xứng đáng với niềm tin mà cha mẹ đã gửi gắm.
Thân chào!nn1
Buýt tốc ký
by Bach Nguyen (Notes) on Wednesday, 22 February 2012 at 05:25
Hôm nay trời mua mà nó vui quá chừng.
Vui vì đã book vé đi Spring Break ở North Carolina và Texas rồi.
Vui vì mới chớp mắt mà đã hết tháng 2 luôn rồi:))
Vui vì hôm nay là Mardi Gras, làm bánh crepe trong french class ăn no bể bụng.
Vui vì trời mưa, không lạnh lắm, làm nó nhớ Việt Nam. Nhớ buổi chiều mưa đạp xe đạp về nhà, chạy như vịt. Hôm nay ngồi trên xe buýt nhìn mưa, như một thú vui nho nhỏ.
Vui vì nghĩ lại, một học sinh Việt Nam từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ xa ba mẹ mà đi thoáng cái đã hơn một năm rồi:))
Vui vì mỗi khi trời mưa là lạnh cầm cập, hôm nay mưa không thấy lạnh nữa. Không biết vì global warming hay là nó quen rồi.
Vui vì thấy lúc nào cũng bận rộn, lúc nào cũng có việc để làm=))
Vui vì hôm qua mới nhận ra được một điều là ước mơ không nằm trong cái đầu, mà nằm trong lòng bàn tay.
Xe buýt chạy càng ngày càng nhanh, tại đường vắng, nên sắp tới nhà rồi, à nó đang có một đống niềm vui để kể.
Thôi vậy là niềm vui vô hạn không có điểm dừng.
Trời vẫn còn mưa, mong nó đừng tạnh:)) Chỉ mong là tuyết nó đừng có rơi sau khi mưa thôi=))nn1