Trải qua bốn đời tổng thống Mỹ và không biết bao nhiêu cuộc khủng hoảng trên thế giới, vị tướng 4 sao kiêm cựu Ngoại trưởng Mỹ – Colin Powell nổi tiếng là người ăn nói bộc trực đã khẳng định hình ảnh của một nhà lãnh đạo tài ba và hiệu quả. Dưới đây là 10 bài học ông đúc kết ra từ kinh ghiệm lãnh đạo quý báu của mình.
Bài học 1: Trách nhiệm nhiều khi khiến người khác bực mình
Là lãnh đạo, bạn phải chịu trách nhiệm về thành công của cả tổ chức. Không thể tránh khỏi việc có người cảm thấy bất đồng với hành động và quyết định của bạn. Những người bình thường thường cố làm cho mọi người phải thích mình. Họ luôn tránh những quyết định có vẻ “động chạm”, tránh đối đầu với những người lẽ ra cần phải đối đầu, tránh đưa ra mức thưởng chênh lệch kể cả với những thành tích khác nhau. Đơn giản, họ sợ sẽ làm mất lòng người khác. Nhưng thực ra, những người cảm thấy tức giận vì những lựa chọn không dứt khoát, về việc đối xử cào bằng như nhau mới là những người năng động và hiệu quả nhất trong tổ chức.
Bài học 2: Ngày mà “lính” của bạn không còn mang lại rắc rối là ngày bạn không còn lãnh đạo họ nữa
Bởi khi đó, “lính” của bạn không tin rằng bạn có thể giúp họ và họ sẽ kết luận là bạn không quan tâm đến họ. Đây cũng là trường hợp thất bại trong việc lãnh đạo.
Nếu đây là một bài kiểm tra, chắc chắn đa số giám đốc điều hành sẽ trượt. Thứ nhất, họ thường xây dựng quá nhiều rào cản, họ cứ nghĩ rằng hỏi ý kiến nhân viên dưới quyền là việc làm ngớ ngẩn. Thứ hai, họ nuôi dưỡng quan niệm “đề nghị giúp đỡ” đồng nghĩa với việc hạ thấp mình, với sự yếu kém hoặc thất bại. Họ đưa ra nhiều lí do để che đậy khuyết điểm, và do đó tổ chức bị thiệt hại.
Những nhà lãnh đạo thực sự luôn gần gũi với tất cả nhân viên. Họ quan tâm đến những nỗ lực và thách thức mà nhân viên phải đối mặt. Họ tạo ra thói quen phân tích vấn đề thay cho việc đổ lỗi lẫn nhau khi gặp sự cố.
Bài học 3: Đừng bao giờ coi thường tiểu tiết
Tầm quan trọng của chiến thuật ngang bằng với việc thực thi nó. Tất cả những ý tưởng và tầm nhìn vĩ đại thế giới sẽ chẳng có giá trị gì nếu chúng không được thực hiện nhanh chóng và hiệu quả. Những nhà lãnh đạo giỏi biết cách uỷ thác và giao quyền cho nhân viên, nhưng hàng ngày họ vẫn để ý đến việc nhân viên làm. Trong khi đó, những nhà lãnh đạo tồi tự huyễn hoặc mình là người “nhìn xa trông rộng”, tự cho rằng mình không quan tâm đến chuyện vặt vãnh bình thường.
Tuy nhiên, những nhà lãnh đạo giỏi cũng biết rằng, nếu họ quá quan tâm đến những việc nhỏ, nhân viên sẽ chỉ tuân thủ một cách cứng nhắc, thiếu sáng tạo. Vì vậy, dù chú ý đến những chi tiết họ vẫn khuyến khích nhân viên chấp nhận thử thách.
Bài học 4: Bạn chẳng bao giờ biết nếu bạn không thử
Nhà lãnh đạo giỏi không ngồi chờ may mắn. Họ thận trọng và không khinh suất. Họ nhận thức được một thực tế trong hầu hết các tổ chức là: nếu bạn cứ đi hỏi ý kiến của tất cả mọi người thì chắc chắn sẽ có người không đồng ý. Vì thế, tốt nhất là không nên hỏi tất cả.
Những nhà quản lý “tầm tầm bậc trung” thường cho rằng: “Nếu không được cho phép hoàn toàn, tôi không thể làm việc đó”, trong khi những nhà lãnh đạo giỏi tin rẳng “Nếu tôi không bị từ chối hoàn toàn, tôi có thể làm được”.
Bài học 5: Đừng chỉ nhìn bề nổi. Thực tế có thể không hoàn toàn giống như những điều bạn trông thấy
“Nếu nó không bị hỏng thì đừng sửa làm gì ” là khẩu hiệu của những kẻ luôn bằng lòng và sợ hãi. Đó là lời bao biện cho những người không ưa động não. Người ta cứ nghĩ rằng, ngày mai rồi sẽ tiếp nối ngày hôm nay. Họ sẽ không năng động đón đầu những vấn đề họ có thể gặp phải. Tốt nhất là đừng đầu tư vào những công ty có những nhân viên kiểu này.
Bài học 6: Thu hút nhân tài
Tổ chức chẳng làm được điều gì ra hồn. Kế hoạch hay học thuyết quản lý cũng vậy. Thành công hay thất bại phụ thuộc vào những người trực tiếp tham gia làm việc. Chỉ bằng cách thu hút những nhân tài, bạn mới mong đạt được những thành tích lớn.
Trong nền kinh tế dựa trên chất xám, con người chính là tài sản quý giá nhất. Có người sẽ bảo “biết rồi, khổ lắm, nói mãi”. Nhưng thử nghĩ mà xem, bao nhiêu nhà lãnh đạo thực sự biết cách thu hút nhân tài?
Khi chơi cờ, chúng ta thường ăn hết những quân xung quanh quân tướng. Điều đó có thể giải thích tại sao những nhà quản lý cứ mải mê tạo dựng và làm mới cung cách lãnh đạo. Bao nhiêu người chú tâm vào mục đích tạo ra một môi trường thu hút những người giỏi, thông minh, năng động, có lòng đam mê và nhất là họ không bị ràng buộc?
Bài học 7: Không hô hào khẩu hiệu
Những tấm bảng biểu của tổ chức đã phủ bụi, những bức ảnh lỗi thời ở nơi làm việc lẽ ra cũng phải năng động như môi trường xung quanh bạn. Nếu mọi người thực sự đi theo những tấm bảng biểu đóng băng này, tổ chức sẽ sụp đổ. Một tổ chức được điều hành tốt thì các khẩu hiệu hô hào trở nên vô nghĩa. Những khẩu hiệu này thường ít có quyền lực, ít có khả năng gây ảnh hưởng và truyền cảm hứng đến người khác.
Bạn có bao giờ để ý rằng những người gắn kết một cách cá nhân với những cá nhân trên giấy tờ hoặc trên bảng biểu của tổ chức lại là người có ít thực quyền. Thay vào đó, những người có trình độ chuyên môn, có định hướng và thực sự quan tâm đến các thành viên trong nhóm và quan tâm tới các sản phẩm mới là người thực sự có quyền lực?
Bài học 8: Không ngại thay đổi
Một lý do khiến các tổ chức lớn cũng bị thất bại là những người quản lý luôn bằng lòng với những cách làm cũ. Nhưng những nhà lãnh đạo thực sự hiểu rằng, ngày nay, việc chúng ta làm hàng ngày đã trở nên lỗi thời. Tốt nhất là làm mới hoạt động của chúng ta trước khi người khác làm.
Những nhà lãnh đạo hiệu quả tạo ra một môi trường đánh giá giá trị của nhân viên thông qua việc sẵn sàng học hỏi những kỹ năng mới và nắm bắt những trách nhiệm mới. Câu hỏi quan trọng nhất để đánh giá những biểu hiện đó không phải là hỏi: “Cậu đã làm việc tốt như thế nào sau lần gặp trước” mà phải hỏi: “Cậu đã thay đổi nó được bao nhiêu?”.
Bài học 9: Đừng rập khuôn
Đừng theo đuổi những mẫu hình quản lý mới nhất. Các tình huống thực tế sẽ chỉ ra cách nào là phù hợp nhất với việc thực hiện nhiệm vụ của tổ chức.
Sự chuyển đổi từ mẫu này qua mẫu khác chỉ tạo ra sự hỗn loạn trong nhóm, làm giảm sự tín nhiệm của lãnh đạo và đưa tổ chức sa lầy. Mù quáng đi theo một mẫu hình nhất thời sẽ chỉ làm tăng sự cứng nhắc trong suy nghĩ và hành động. Đôi khi tốc độ đưa sản phẩm ra thị trường quan trọng hơn chất lượng. Hay nhiều khi, một quyết định trực tiếp thì quan trọng hơn một buổi thảo luận dài dòng. Có một số tình huống đòi hỏi nhà lãnh đạo phải cân nhắc thận trọng, nhưng có một số tình huống lại đòi hỏi nhà lãnh đạo phải nới lỏng nút buộc quá chặt chẽ và cứng nhắc. Các nhà lãnh đạo giỏi tôn trọng các giá trị cốt lõi nhưng họ lại linh hoạt trong cách thực thi. Họ hiểu rằng kỹ thuật quản lý không phải là một điều gì đó bí ẩn, mà chỉ đơn giản là nắm được các công cụ vào đúng thời điểm.
Bài học 10: Sự lạc quan liên tục sẽ tiếp thêm sức mạnh
Hiệu quả của sự lạc quan và lòng nhiệt tình của lãnh đạo thật đáng kinh ngạc. Sự hoài nghi và bi quan cũng có tác động xấu. Những người lãnh đạo mà luôn rên rỉ và đổ lỗi thì cũng chỉ làm cho nhân viên của mình có những thái độ và hành vi tương tự. Điều đó không có nghĩa là việc chấp nhận không hề than vãn một lời nào một tổ chức kém cỏi. Đó là thái độ cho rằng “Chúng ta có thể thay đổi nhiều thứ ở đây, chúng ta có thể giành được những mục tiêu đáng ngạc nhiên, chúng ta có thể làm tốt nhất”.
Theo SAGA
Xem bài gốc tại đây